Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 538: Cây Đổ

Chương 538: Cây ĐổChương 538: Cây Đổ
Ôn Noãn dẫn đầu đi tới vị trí gần thân cây ngồi xuống, những người khác cũng ngồi xuống theo.
Từ lão ngủ rồi, vậy nên ông ấy không xuống xe ngựa.
Lôi Đình cùng Lâm Đình Hiên ghép bàn bên cạnh lại, vừa vặn ngồi xuống.
Ông chủ quán trà thở dài nhẹ nhõm một hơi, lập tức đi qua hỏi bọn hắn ăn cái gì.
Ôn Noãn gọi một chén đậu xanh sa, những người khác có người gọi đậu hủ hoa, có người gọi Hồng Đậu sa, có người gọi giống như Ôn Noãn.
Ngoài ra còn có một người gọi một cái trứng luộc trong nước trà, hai đĩa đậu phộng luộc.
Thức ăn rất nhanh đã được mang lên.
Ôn Noãn uống xong đậu xanh sa, lại ăn một cái trứng luộc trong nước trà.
Tốc độ nàng ăn rất nhanh, nhưng mà bộ dáng ăn rất đẹp, khiến người khác thấy cảnh đẹp ý vui, chỉ nhìn thôi cũng thấy thèm ăn.
Ôn Noãn ăn xong liền lười biếng dựa vào cây, vị trí nàng ngồi vừa lúc có thể dựa lưng vào cây đại thụ.
Nạp Lan Cẩn Niên chỉ gọi một chén trà, trà nơi này được đặt trong một cái bát, rất đắng, sau khi hắn uống xong, tay cũng tùy ý đặt ở trên thân cây.
Vừa lúc hắn ngồi ở bên cạnh Ôn Noãn, nhỏ giọng nói chuyện với Ôn Noãn.
Hơi thở lạnh băng, khiến người khác phải tránh xa ngàn dặm ngày thường, đều bởi vì nữ hài bên cạnh mà thu lại vài phần.
Hai người có tư thế lười biếng dựa vào cây, vừa nói chuyện vừa chờ mọi người ăn xong.
Người nhỏ tuổi hơn thì môi hồng răng trắng, dường như là Thiện Tài Đồng Tử dưới tòa Quan Âm nương nương.
Người lớn tuổi hơn thì tuấn mỹ phi phàm, một khuôn mặt hoàn mỹ đến nỗi quần thần tức giận, hoàn toàn không tìm thấy khuyết điểm.
Chỉ nhìn đã thấy đẹp, đẹp, đẹp...
360 độ tất cả đều là đẹp!
Ánh mắt người trong quán trà đều không nhịn được nhìn về phía hai người.
Ánh mắt Thanh Loan cũng bị Nạp Lan Cẩn Niên hấp dẫn.
"Đại ca, nam tử mặc y phục màu bạc kia là ai?" Thanh Loan hỏi.
Nàng ta chưa từng gặp qua nam tử trông tuấn tú đẹp trai như vậy!
"Không biết." Thanh Dương mơ hồ cảm thấy người này không dễ chọc.
Cứ cho là ở kinh thành thì cũng chỉ có quan viên có thể xuất hiện trên triều đình, cùng cáo mệnh phu nhân và quý nữ có tư cách tham gia cung yến mới biết mặt Nạp Lan Cẩn Niên.
Những người khác đều chỉ là nghe nói hắn trông tuấn mỹ phi phàm, trên nhân gian chỉ có một người như thết
Thanh gia chỉ là hoàng thương, thật đúng là không có tư cách gặp hắn.
Lúc này đám người Ôn Noãn ăn xong rồi.
Ngô Khải Hoa đi thanh toán bạc, đoàn người trở vê xe ngựa của mình, chuẩn bị lên xe ngựa rời đi.
Lúc này người Thanh gia cũng ăn xong rồi, bọn họ cũng tính tiền rời đi. Xa phu nhanh chóng đi dẫn ngựa, những người khác chuẩn bị lên xe ngựa. Sau khi On Noãn lên ngựa, nhìn về phía đội ngũ Thanh gia, trong lòng đếm chậm: Một, hai, bal
Vừa đếm tới ba, một âm thanh kỳ quái vang lên, một cây đại thụ đột nhiên bị bật gốc, cả cây đại thụ đều đổ xuống, vừa vặn đổ vào một loạt xe ngựa Thanh gia đang ngừng ở ven đường.
Nhánh cây cùng lá cây dày đặc đổ về phía bên kia đường, tung lên một trận cát bụi màu vàng.
Mọi người: ”...'
Khóe miệng Ôn Noãn hơi hơi cong lên
Một loạt mười chiếc xe ngựa, toàn bộ đều bị cây đại thụ thô to đập bẹp!
Không một cái nào may mắn thoát khỏi!
Vừa vặn tốt!
Mặt đất cũng đều bị chấn động một chút.
Người trong quán trà sợ tới mức tất cả đều đứng lên, nhìn khắp nơi, tìm nơi trống trải, kinh ngạc nhìn một màn này.
Hai huynh muội Thanh gia: Trợn mắt há hốc mồm!
Hàng hóa của bọn hol
Hàng hóa giá trị mấy chục vạn lượng của bọn hol
Hàng hóa được sư phó tốt nhất của Thanh gia bọn họ chuẩn bị trong một năm!
Người Thanh gia như ong vỡ tổ chạy qua đi, muốn cứu giúp hàng hoal
Vẻ mặt người bốn phía đều từ kinh ngạc chuyển biến thành vẻ mặt sống sót sau tai nạn!
Mọi người phục hồi tinh thần lại đều nổ tung:
"Trời ạ! Sao lại thế này? Cái cây này đang tốt đẹp như thế sao lại đổ rồi?!"
"Không phải là có địa chấn chứ?"
"Dọa chết người! May mắn không phải đổ về phía chúng ta, nếu không sẽ đổ chết người!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận