Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 551: Bi Huy Tu Cach Tham Gia

Chuong 551: Bi Huy Tu Cach Tham GiaChuong 551: Bi Huy Tu Cach Tham Gia
"Như vậy còn chưa thua sao? Đôi mắt của ngươi bị mù al Vẽ ra đồ sứ đơn giản như vậy, Bắc Minh quốc người ta lập tức làm ra năm cái! Bà ta lại chỉ mới miễn cưỡng làm được một cái! Vẽ đồ sứ không được, làm đồ sứ cũng không được! Trình độ như vậy đi lên không phải là hại người sao?" Một ông chủ khách điếm tức giận nói.
Ôn Noãn lạnh lùng nhìn ông ta, giọng điệu đột nhiên bình tĩnh trở lại: "Ai nói thua? Lặp lại lần nữa!"
Ôn Noãn ngoắc chân một cái, một chiếc ghế bay tới, nàng dẫm chân lên trên ghế, chiếc ghế kia lậo tức vỡ nát trong nháy mắt.
Nàng tiếp tục bình tĩnh nhìn mọi người: "Nói đi! Vì sao không nói?"
"..." Mọi người nhìn vụn gỗ đầy đất, không kiêm chế được mà nuốt nước miếng một chút, nuốt lại lời nói trong lòng!
Thấy không còn người nào lên tiếng nữa, ánh mắt của Ôn Noãn liếc nhìn mọi người xung quanh một cái, ánh mắt sắc bén, vẻ mặt nghiêm khắc: "Kết quả còn chưa có đâu! Đừng ở chỗ này luyên thuyên nói bừa, mắng cái gì mà mắng?! Lát nữa chiến thắng liệu các ngươi có xin lỗi không?"
Mọi người đều bị Ôn Noãn dọa, cuối cùng cũng không mắng chửi người nữa.
"Chỉ cần thắng, muốn xin lỗi thì xin lỗi thôi!"
"Vậy chờ có kết quả đi! Tốt nhất là thắng! Chúng tôi nhất định sẽ xin lỗi!"
"Ta dám đánh cược là thua chắc rồi! Vậy thua có xin lỗi không?" Có đại hán nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Ôn Noãn rất thính tai: "Đánh cược? Được thôi! Một vạn lượng, tôi đánh cược gốm sứ đại sư của Nạp Lan quốc sẽ thắng! Như thế nào, ngươi dám không?"
Đại han:
Hắn ta nào có nhiều bạc như vậy!
Đôi mắt của Ôn Ngọc sáng rực lên, một vạn lượng đói
Nàng ta muốn đánh cược!
Ôn Uyển giữ chặt nàng ta, lắc đầu.
Ôn Ngọc lộ vẻ mặt thất vọng.
Ánh mắt của Ôn Noãn liếc qua hướng các nàng ta một cái, ánh mắt lạnh lẽo hơn: Đáng tiếc!
Ôn Uyển bình tĩnh hơn Ôn Ngọc nhiều.
Nhưng mà chờ xeml
Ở phía saul
Lúc này Giang Đào đi đến trước mặt Ngô Khải Hoa và Ngô Khải Nghiệp, hiền hòa nói: "Ông chủ Ngô, mời đi theo tôi tới đây, tôi có chuyện muốn nói."
Ngô Khải Hoa liếc nhìn Ôn Noãn một cái, sau đó mới đi theo.
Ôn Noãn lạnh lùng liếc Ôn Uyển một cái, sau đó đi theo qua đó.
Ôn Ngọc nhìn Ôn Noãn: "Người nọ là ai? Vì sao lại giúp Ngô gia?"
Ôn Uyển lắc đầu: "Không biết!"
Nàng ta cũng không nhận ra đó là Ôn Noãn.
Lúc này đại hoàng tôn kéo tay nhỏ của Ôn Uyển: "Đi thôi! Ta dẫn nàng đi xem thu cửa hàng bọn họ như thế nào." Đại hoàng tôn đã nghe Ôn Uyển nói quan hệ của bọn họ và nhà Tuệ An quận chúa.
Biết nhà bọn họ giúp nhà Tuệ An quận chúa rất nhiều, trước kia Tuệ An quận chúa bị bệnh, bọn họ vừa cho mượn bạc, vừa ra giá cao mua lại phòng của bọn họ, có không ít dược liệu tốt cũng là bọn họ cho. Một nhà Tuệ An quận chúa lại vong ân phụ nghĩa, ngày đó Ôn Uyển bị phạt đánh, té xỉu ở ngoài cửa cung nhưng nhà Tuệ An huyện chúa vẫn thấy chết mà không cứu.
Hôm nay hắn ta mang nàng ta đi xả giận!
Lò sứ Tuệ An? Vừa nghe đã biết là lò sứ do Tuệ An quận chúa mởi
Vừa lúc mượn cơ hội này xả giận thay phụ vương!
Giang Đào dẫn theo đám người Ngô Khải Hoa trở lại quầy triển lãm của bọn họ.
Ông ta lộ vẻ mặt xin lỗi nói: "Thật sự xin lỗi. Tư cách triển lãm của các ngươi đã bị hủy bỏ."
Ngô Khải Hoa há hốc mồm: "Sao lại thế này? Chúng tôi làm sai cái gì sao? Dựa vào đâu mà hủy bỏ tư cách của chúng tôi?”
"Đây là mệnh lệnh của đại hoàng tôn, tôi cũng chỉ làm việc theo mệnh lệnh, rất xin lỗi! Các ngươi tranh thủ thời gian dọn đồ vật đi đi!" Đương nhiên Giang Đào sẽ không giấu giếm thay đại hoàng tôn.
Tuệ An quận chúa có quan hệ rất tốt với Cẩn Vương, hiện tại ông ta không đắc tội nổi với Cẩn Vương!
Ôn Noãn lạnh lùng hừ một tiếng: "Đại hoàng tôn ra lệnh cũng cần có lý do hợp lý chứ! Hoàng thân quốc thích thì có thể tùy ý hủy bỏ tư cách của người khác sao? Hoàng Thượng cũng không làm ra được chuyện như vậy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận