Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 553: Làm Chuyện Không Biết Xấu Hổ, Cần Phải Che Mặt

Chương 553: Làm Chuyện Không Biết Xấu Hổ, Cần Phải Che MặtChương 553: Làm Chuyện Không Biết Xấu Hổ, Cần Phải Che Mặt
Ngô gia này có thể dựa vào tai tinh kia mở một xưởng gốm sứ, làm buôn bán đến kinh thành, nhà bọn họ có đại hoàng tôn chống lưng, tửu lầu cũng có thể chạy đến kinh thành!
Lúc đại hoàng tôn đi ra có nói với hai thị vệ: "Nhìn chằm chằm, trước khi có kết quả, không được cho bất kỳ ai đi vào mua sắm đồ sứ ở nơi này!"
"Vâng!"
Đoàn người đại hoàng tôn đi ra ngoài.
Ôn Noãn nhìn bọn họ rời đi, nhìn hai thị vệ canh giữ ở ngoài cửa, trong lòng cười khẩy.
Nàng nhỏ giọng nói với Ngô Khải Hoa: "Đại cữu, người ở chỗ này, không cần làm gì cả."
Ôn Noãn lại nhỏ giọng dặn dò Lôi Đình và Vạn Quân hai câu nói: "Ai dám động chạm vào đồ vật ở nơi này một chút thì trực tiếp quăng ra ngoài cho ta".
"Vâng!"
Ôn Noãn dặn dò xong thì lập tức đi ra ngoài.
Ôn Noãn tránh né mọi người, trộm trở lại xe ngựa, đổi về nữ trang.
Dáng vẻ nữ giả nam trang của nàng chính là Nạp Lan Cẩn Niên sắp xếp một thân phận cho, có tên có họ, có tổ tông để điều tra, hắn nói thân phận này có tác dụng quan trọng.
Hiện tại chuyện nàng muốn làm không thể sử dụng thân phận này, chỉ sợ lát nữa sẽ ồn ào đến chỗ của Hoàng Thượng, thân phận nữ giả nam trang này không thích hợp xuất hiện ở trước mặt hoàng thượng.
Sau khi Ôn Noãn đổi trở về nữ trang thì lấy khăn che mặt che gương mặt của mình lại.
Được rồi, làm việc không biết xấu hổ, nàng cũng cần mặt mũi, che khuất gương mặt lại di
Đừng bị quá nhiều người nhận ra, nàng không nghĩ sau này đi trên đường sẽ bị mọi người chú ý, trở thành tâm điểm!
Ôn Noãn trực tiếp trở về sân triển lãm, cầm lấy một cái chiêng đồng ở lối vào, nàng vừa gõ chiêng đồng vừa lớn tiếng nói: "Đại hoàng tôn ỷ thế hiếp người! Đại hoàng tôn ỷ thế hiếp người! Cứu mạng! Ai có thể giúp lò sứ Tuệ An? Thi đấu còn chưa có kết quả, đại hoàng tôn đã muốn đuổi lò sứ Tuệ An đi, hủy bỏ tư cách triển lãm của lò sứ Tuệ Anl"
"Tháng sáu phi sương! Đại hoàng tôn ỷ vào thân phận của mình, phong tỏa sâm triển lãm của lò sứ Tuệ An, thấy đồ sứ của lò sứ Tuệ An tinh xảo, xinh đẹp, có phong cách thì muốn chiếm đồ sứ của lò sứ Tuệ An làm của riêng!"
"Đại hoàng tôn còn phái người đi phá hư kết quả thi đấu, muốn cho Nạp Lan quốc thua trận, làm cuộc tỷ thí sang năm không thể tiến hành ở Nạp Lan quốc, thật là hại nước hại dân! Các vị thương gia, các ngươi mau đi bảo vệ lợi ích của mình đi!"
"Thi đấu là toàn bộ người phụ trách của các lò sứ ở Nạp Lan quốc đề cử lò sứ Tuệ An đi tham gia! Chứng minh đồ sứ của lò sứ Tuệ An có phẩm chất cao, làm cho tất cả lò sứ lớn trên Nạp Lan quốc đều cam nguyện chịu thua! Nếu không vì sao bọn họ lại đề cử lò sứ Tuệ An chứ?"
"Mọi người giúp đỡ đi! Đều đi xem đồ sứ của lò sứ Tuệ An có phải rất tốt hay không! Đôi mắt quần chúng đều sáng như tuyết! Các ngươi xem qua sẽ biết vì sao lò sứ Tuệ An lại dám lên thi đấu!"
"Mọi người cứu lò sứ Tuệ An đi! Lần này nếu không có người ác ý phá hư thi đấu, người của lò sứ Tuệ An dám dùng đầu người để bảo đảm là thắng chắc rồi!"
Ôn Noãn vừa đi vừa lặp lại lời nói bên trên. Nàng chạy rất nhanh, nói chuyện lại rõ ràng từng chữ một, giọng điệu sốt ruột, rồi lại làm người nghe được rất rõ ràng.
Toàn bộ người trên sân triển lãm đều đi ra nhìn xem xảy ra chuyện gil
Sau khi đại hoàng tôn rời khỏi sân triển lãm của nhà Ôn Noãn, Ôn Uyển dịu dàng nói với đại hoàng tôn: "Đại hoàng tôn, tìm một nơi không có ai đi, ta có một chuyện quan trọng muốn nói với chàng đó!"
Ôn Uyển nghĩ đến cái gì đó, đôi mắt sáng rực rỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận