Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 554: Mau Bắt Lấy Nàng Ta

Chương 554: Mau Bắt Lấy Nàng TaChương 554: Mau Bắt Lấy Nàng Ta
Ôn Uyển thật sự có chuyện muốn nói, nhưng đại hoàng tôn lại hiểu lầm.
Đại hoàng tôn nghe vậy thì càng nắm chặt tay nàng ta hơn, yêu tỉnh này càng ngày càng quyến rũ.
"Quay về trong xe ngựa nói." Giọng nói có vài phân khàn khàn.
Ôn Uyển thấy vậy thì sửng sốt một chút, gương mặt xinh đẹp càng đỏ hơn: "Chán ghét, ta là thật sự có chuyện quan trọng muốn nói!"
Dáng vẻ này càng thêm xinh đẹp động lòng người.
"Được, vậy càng phải quay về trong xe ngựa nói!" Nói rồi hắn ta lôi kéo nàng ta trở về xe ngựa.
Đương nhiên trong phủ của đại hoàng tôn có thông phòng do đại hoàng tử phi và Hoàng Hậu sắp xếp cho hắn ta, nhưng mà mấy nha đầu thông phòng kia đều không thú vị!
Đó là đại hoàng tử phi và Hoàng Hậu lo sợ hắn ta trâm mê nữ sắc, cố ý chọn những người có nhan sắc tâm trung, hơn nữa đều được dạy dỗ rất tốt, nên đương nhiên sẽ không thú vị.
Nào có mỹ diễm động lòng người, thú vị vô cùng như Ôn Uyển.
Đám người Trịnh Dương mỉm cười, biết thời biết thế không có đi theo qua đó.
Ôn Ngọc không xem hiểu, muốn đi theo, Chu Nghệ Tuấn vội ngăn cản nàng ta: "Đại hoàng tôn và tỷ tỷ của nàng có chuyện quan trọng muốn nói, chúng ta đừng quấy ray bọn họ. Không biết bản công tử có thể vinh hạnh mời Ôn cô nương đi dạo khắp nơi với chúng tôi một chút không?!"
Chu Nghệ Tuấn mỉm cười ôn tồn lễ độ với Ôn Ngọc.
Chu Nghệ Tuấn là công tử phủ Vĩnh Nhạc bá, Trịnh Dương là con vợ cả của Ngũ công chúa, hôm nay là lần đầu tiên Ôn Ngọc đi theo Ôn Uyển và đại hoàng tử ra ngoài.
Công tử có thân phận như vậy, trước kia nàng ta có nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tới có thể kết giao với bọn họ.
Bất kể dáng vẻ hay xuất thân của bọn họ đều không phải Chúc Trấn Hiên có thể so sánh.
Nàng ta thẹn thùng cúi đầu: "Đương nhiên là có thể. Ta còn chưa cảm ơn Chu công tử đã ra tay cứu giúp vào ngày hôm đó đâu!"
Chu Nghệ Tuấn chính là quý nhân giúp đỡ bọn họ trong ngày đến kinh thành hôm đó.
Mấy người bọn họ đi ve một phương hướng.
Trên chặng đường, Trịnh Dương cố ý vô tình tìm hiểu chuyện của Tuệ An huyện chúa từ chỗ Ôn Ngọc.
Ngay lúc Ôn Ngọc vui tươi hớn hở ôm đồ sứ mà Chu Nghệ Tuấn mua tặng cho nàng ta.
Bọn họ nghe thấy được một tiếng chiêng náo nhiệt vang lên.
Sau đó là một bóng người nhanh chóng chạy ngang qua người bọn họ.
Không thấy rõ được bóng người, nhưng người ta có thể nghe rõ ràng lời nói của nàng:
"Cứu mạng! Xin mọi người giúp đỡ nói lý! Đại hoàng tôn ỷ thế hiếp người"
Sau khi mấy người nghe rõ nàng nói cái gì thì sắc mặt lập tức biến đổi!
Ôn Noãn vừa chạy, vừa hét lớn. Tốc độ của nàng rất nhanh, chỉ chốc lát đã chạy vòng quanh hội trường một vòng, sau đó chạy ra bên ngoài!
Trịnh Dương lập tức nói với thị vệ ở bên người: "Mau bắt lấy nàng ta! Nhanh!"
Thị vệ của Trịnh Dương vội vàng chạy đuổi theo. Nhưng mà hai thị vệ kia làm sao chạy nhanh bằng On Noãn?
Ôn Noãn nhanh như chớp đã chạy rất xal
Còn là vừa gõ chiêng vừa hét lớn!
Tiếng nói rõ ràng, vang dội!
Tất cả người ở hội trường triển lãm đều khiếp sợ rồi, một đám đứng ở bên cạnh xem tuồng, bàn tán sôi nổi.
"Sao thế này? Đại hoàng tôn ỷ thế hiếp người?"
"Đại hoàng tôn muốn cướp chiếm đồ sứ của lò sứ Tuệ An?"
"Lò sứ Tuệ An ở chỗ nào? Chúng ta đi qua xem chuyện là thế nào?!"
"Trời ạ? Đó là ai? Thật to gan! Thế mà lại dám..."...
Mọi người sôi nổi chạy đến chỗ trưng bày của lò sứ Tuệ An.
Ôn Noãn trực tiếp chạy ra hội trường, thấy chiếc xe ngựa nào đó, ánh mắt của nàng lạnh lùng, trực tiếp đá một cước qua đó, sau đó tiếp tục khua chiêng gõ trống chạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận