Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 558: Mặt Rồng Giận Dữ 1

Chương 558: Mặt Rồng Giận Dữ 1Chương 558: Mặt Rồng Giận Dữ 1
Phủ doãn phủ Thuận Thiên lấy lại tinh thân, ông khụ khụ che giấu nội tâm khiếp sợ của chính mình: Bản quan đã biết được "oan khuất" của Tuệ An quận chúa! Việc này có liên quan đến đại hoàng tôn, liên quan đến danh dự của hoàng gia, chuyện rất quan trọng! Cho nên bản quan nhất định phải dâng tấu lên để Hoàng Thượng xử lý!"
Ôn Noãn gật đầu: "Đại nhân là thanh thiên đại lão gia, nhất định có thể trả cho một quận chúa không quyền không thế như ta một công đạo! Đại nhân, đại hoàng tôn đã phái người đi phá hỏng kết quả tỷ thí, đại nhân có phải nên phái người đi ngăn cản không?"
Phủ doãn phủ Thuận Thiên nhìn thoáng qua một nha sai: "Trương Siêu, ngươi dẫn người đi xem'.
"Vâng!" Trương Siêu lập tức xoay người rời đi công đường.
Ôn Noãn lại hành lễ với phủ doãn của phủ Thuận Thiên: "Đại nhân thật là quan phụ mẫu của bá tánh, không sợ cường quyền, chỉ vì dân!"
Phủ doan phủ Thuận Thiên: "..."
Kỹ năng nịnh hót của quận chúa Tuệ An thực sự khiến người ta cảm thấy xấu hổ.
Ông xua tay: "Được rồi, Tuệ An quận chúa, hiện tại bản quan liền tiến cung! Ngươi trở lại phủ đệ đợi Thánh Thượng truyền gọi đi!"
Ôn Noãn mỉm cười thành khẩn hành lễ: "Làm phiền đại nhân!"
Không phải quan nào cũng dám nhận lấy củ khoai nóng hổi này mà không nhốt nàng lại!
Đó là ai chứ? Đại hoàng tôn nha!
Con tuổi già của đại hoàng tử!
Hơn nữa đại hoàng tử vừa nhìn liền biết chính là túng dục quá độ, sẽ không sống quá lâu.
Đại hoàng tôn rất có khả năng là người đầu tiên kế thừa ngôi vị hoàng đế.
Không phải ai đều dám đắc tội!
Dù sao nếu tương lai là đại hoàng tôn đăng vị, như vậy thì chờ đợi ông ấy rất có thể sẽ là đại họa ngập đầu!
Ôn Noãn nghe nói từ chỗ Hoa ma ma rằng phủ doãn phủ Thuận Thiên cương trực công chính, là một vị quan tốt, cho nên nàng mới đến đây.
Đương nhiên Hoa ma ma cũng là được Nạp Lan Cẩn Niên dặn dò nên mới nói với Ôn Noãn những việc này.
Phủ doãn phủ Thuận Thiên xua tay, vội vàng tiến cung.
Ôn Noãn cũng không trở lại phủ, cũng không đi đến nơi triển lãm, mà là đi hầm trú ẩn, nhìn xem tình huống ở nơi đó.
Trong cung
Hoàng Thượng nghe được phủ doãn phủ Thuận Thiên dâng thẻ bài tiến cung cầu kiến.
Mí mắt của ông giật giật!
Phủ doãn Thuận Thiên chưởng quản chuyện lớn nhỏ trong Kinh Thành, có quyền lợi trực tiếp vào cung.
Bình thường ông ta cầu kiến đều là có chuyện lớn, việc gấp.
Hơn nữa còn không phải là chuyện tốt!
Tuy rằng như vậy, nhưng Hoàng Thượng chưa từng từ chối gặp bao giờ: "Cho vào!"
Phủ doãn phủ Thuận Thiên đã tiến vào cửa cung thứ hai, cấm vệ cửa cung cũng biết Hoàng Thượng có thể không gặp ai, nhưng nhất định sẽ gặp ông ấy, cho nên kiểm tra xong liền cho ông ấy tiến cung, miễn cho Hoàng Thượng chờ lâu, chậm trễ chính sự.
Phủ doãn Thuận Thiên đi vào Tử Thần Cung, sau đó hành lễ với Hoàng Thượng.
Hoàng Thượng liền nói: "Ái khanh ngồi đi! Ngươi tiến cung cầu kiến là có việc gì gấp sao?"
Phủ doãn Thuận Thiên nào dám ngồi!
Ông ấy chắp tay nói: 'Bẩm Hoàng Thượng, Tuệ An quận chúa tố cáo đại hoàng tôn..."
Mỗi lần phủ doãn Thuận Thiên nói thêm một chữ, sắc mặt Hoàng Thượng càng denl
Phủ doãn Thuận Thiên cũng đã quen, dù sao mỗi lần ông thượng tấu cũng không phải là chuyện tốt!
Ông cúi đầu, không dám nhìn sắc mặt của Hoàng Thượng.
Nói ra toàn bộ những lời mà Ôn Noãn ngil
Cuối cùng, Hoàng Thượng tức giận tới rung cả râu!
Khốn nạn! Khốn nạn! Khốn nạn!
Hoàng Thượng túm lên chặn giấy bằng ngọc màu đen trên bàn ném nó ra ngoài!
"Đại hoàng tôn đâu? Gọi hắn lăn vào cung cho trâm!"
Hiện tại Hoàng Thượng đã tức giận tới rung râu!
Nhưng điều tức giận hơn còn ở phía saul
Lý công công cẩn thận tiến vào: "Khởi bẩm Hoàng Thượng, Lâm ngự sử cầu kiến!"
Hoàng Thượng: ”...'
Lại thêm người chỉ cần cầu kiến thì tuyệt đối không có chuyện tốt!
"Hắn lại tới làm gì?"
Không muốn gặp!
Lý công công: "Nô tài không dám lắm miệng hỏi!"
Hoàng Thượng đau đầu: "Cho vào đi!"
May mắn ông không có bệnh timl
Nếu không bệnh tật lại phát tác!
Hoàng Thượng xua tay với phủ doãn Thuận Thiên: "Ngươi lui ra đi! Việc này tram sẽ giao cho Tông Nhân Phủ điều trai"
Cũng không còn tâm tình để gọi là ái khanh nữal
"Vâng, vi thần xin cáo lui!" Phủ doãấn Thuận Thiên cung kính lui xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận