Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 565: Bi Tranh Mua Sach

Chuong 565: Bi Tranh Mua SachChuong 565: Bi Tranh Mua Sach
"Cốt cách tỉ mỉ tinh tế, thân mỏng manh tinh xảo, lớp men trắng tinh xinh đẹp, màu sắc tươi đẹp đều đều, kiểu dáng mới mẻ độc đáo, hoa lệ có thừa, quý khí mười phần! Tốt! Cái chén này bao nhiêu bạc, tôi muốn!"
"Chất sứ nhẫn mịn, bạch ngọc không tì vết, thanh đạm tao nhã, nét vẽ tinh vi hoàn mỹ, tốt! Diệu! Đồ sứ này bao nhiêu bạc? Tôi mual”
"Ung dung hoa quý! Đại khí hào hùng lại không mất phần tao nhã tinh xảo, tôi thế mà lại nhìn thấy ở trên một kiện đồ sứ! Tuyệt! Đây là Pháp Lang màu sao? Tôi muốn!"
"Có thể làm sứ Thanh Hoa xuất sắc đến mức này, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy! Tôi muốn!"
Ngô Khải Hoa thấy quá nhiều người hỏi giá, ông ấy cái khó ló cái khôn nói: "Đồ sứ của chúng tôi đều là do sư phụ của lò sứ Tuệ An tỉ mỉ chế tác, chỉ riêng phần chọn bùn đất đã trải qua mấy quá trình khác nhau! Mỗi một kiện đồ sứ đều trải qua mười mấy bước làm việc chế tác mà thành, thậm chí còn có một số đồ sứ phải trải qua nhiều lần nung chết Vô cùng cẩn thận! Để mọi người càng thêm hiểu biết đồ sứ của chúng tôi, lần này đồ sứ của lò sứ Tuệ An đều sẽ được bán ra bằng phương thức bán đấu giá, ai ra giá cao hơn thì được!"
"Mau lên! Bán đấu giá thì bán đấu giá!"
"Đúng vậy, mau bắt đầu đi!"
"Mọi người dời bước đến sân thi đấu vừa rồi trước đi! Nơi đó rộng rãi!"
Lôi Đình vội vàng đi liên hệ người của thương hội để mượn sân.
Bán đấu giá chắc chắn sẽ thu được lợi nhuận cao hơn bán theo giá niêm yết.
Hai canh giờ sau, hơn một trăm kiện đồ sứ đều bị tranh cướp chụp mau không còn một cái nào!
Ngay cả bình hoa và cái chén đơn giản do Ngô Cảnh Thần và Ngô Cảnh Chí làm cũng được đấu giá lên đến hai trăm lượng bạc.
Ban đầu bọn họ chỉ dự định dựa vào sự mới mẻ của màu gốm sứ Pháp Lang bán với giá năm mươi lượng.
Ôn Noãn vẽ bình hoa sứ Thanh Hoa lớn tinh xảo và một kiện đồ sứ màu Pháp Lang nhỏ, cái thấp nhất cũng có giá hơn một ngàn lượng bạc, nhất là một đôi bình hoa màu sứ tinh mỹ cao nửa người được bán ra với giá cao đến một vạn tám ngàn lượng bạc.
Tất cả đồ sứ của bọn họ đều bị thương khách hải ngoại tranh nhau chụp mual
Còn nhận được rất nhiều đơn đặt hàng.
Hơn một trăm kiện đồ sứ bán đấu giá được mười mấy vạn lượng bạc, đánh vỡ kỷ lục do Diệp gia của Bắc Minh lập nên!
Đại hội triển lãm đồ sứ lần này, chỉ trong vẻn vẹn một ngày mà bọn họ đã thu quán!
Ngày hôm sau, tiểu Chu thị biết Ôn Uyển vào phủ đại hoàng tử thì lập tức yên tâm.
Điều này chứng minh nữ nhi của bà ta thật sự mang thai long tử phượng tôn!
Sau đó bà ta nói với Ôn Gia Phú và Ôn Ngọc: "Chúng ta trở về huyện Ninh Viễn đi!"
Ôn Gia Phú sửng sốt: "Trở về làm gì?"
Ông ta còn muốn hưởng phúc của nữ nhi nữa!
Ông ta đã trở thành nhạc phụ đại nhân của đại hoàng tôn rồi!
Ông ta dự định mở một tửu lầu lớn ở kinh thành! Muốn mỗi ngày hốt bạc này!
Ôn Ngọc cũng đi theo gật đầu: "Mẫu thân, tỷ tỷ đã vào phủ đại hoàng tử rồi, chúng ta trở về làm gì? Lúc trước Chu công tử đã đồng ý sẽ giới thiệu con với Phùng đại sư, bảo ông ấy nhận con là đồ đệ đó!"
Nàng ta vừa kết bạn với hai vị công tử có thân phận cao quý, sau khi trở về thì có thể quen biết ai?
Công tử tiệm tạp hóa sao?
Tiểu Chu thị: "Hiện tại trở về, đừng gây thêm phiền toái cho tỷ tỷ của con! Như vậy mới có thể làm người ta cảm thấy chúng ta biết thời biết thế, chờ tỷ tỷ của con sinh ra tằng hoàng tôn, chúng ta lại đến là được."
Ôn Ngọc: "Con không cần, con không muốn trở về!"
Tiểu Chu thị xụ mặt xuống: "Hiện tại con không quay về thì sẽ không ai xem trọng con đâu, nhưng sau khi con trở về, chờ tỷ tỷ của con mẫu bằng tử quý, còn muốn cái gì mà không được?!"
Cuối cùng Ôn Ngọc và Ôn Gia Phú đều bị tiểu Chu thị thuyết phục, mấy người đóng gói hành lý chuẩn bị về nhà.
Không ngờ Đại hoàng tử phi lại phái người tới, vô cùng cung kính mời một nhà bọn họ đến phủ Đại hoàng tử làm khách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận