Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 586: Cuộc Sống Gian Nan

Chương 586: Cuộc Sống Gian NanChương 586: Cuộc Sống Gian Nan
Khi Ôn Noãn tỉnh lại, đã là một tiếng sau.
Nàng phát hiện bản thân đang tựa vào người ai đó, sửng sốt một chút.
Nàng ngồi ngay ngắn, có hơi ngượng ngùng: "Cái đó, tôi ngủ say quá, tối hôm qua ngủ không ngon, tôi ngủ bao lâu rồi?"
Bình thường nàng sẽ không ngủ say đến như thết
Thế mà lại ngủ đè lên trên người người tal
"Không lâu, khoảng hai tiếng thôi."
Ôn Noãn sửng sốt một chút, ngủ lâu như vậy sao?
Nạp Lan Cẩn Niên giật giật bả vai, hai tiếng vừa rồi muốn động cũng không dám động, toàn bộ bả vai phải của hắn đã tê rần.
Ôn Noãn thấy vậy càng thêm ngại ngùng: "Tay huynh bị tê sao?"
"Ừ" Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu, nghĩ đến điều gì đó, bất động thanh sắc nói: "Quá mỏi, cô có cách nào giúp tôi bớt mỏi hay không?”
Ôn Noãn nhớ đến là do bản thân mình gây nên liền gật đầu: "Có, huynh nghiêng người qua, tôi xoa bóp giúp huynh."
Nạp Lan Cẩn Niên nghe lời nghiêng người, khóe miệng giương lên, muốn nhịn xuống cũng không nhịn được.
Tay nhỏ của Ôn Noãn đang xoa bóp trên cánh tay và bả vai rắn chắc của hắn.
Học y nên nàng biết tất cả huyệt vị có trên cơ thể con người, học võ nên nàng biết nên dùng sức gãi đúng chỗ ngứa thế nào.
Nạp Lan Cẩn Niên cảm thấy rất thoải mái, nhưng mà... Hình như càng tê hơn!
Dáng người Nạp Lan Cẩn Niên rất đẹp, Ôn Noãn biết, nhưng mà Ôn Noãn không nghĩ tới xúc cảm khi chạm vào cũng tốt như thế.
Cơ bắp này, chậc chậc.
Ôn Noãn cũng không biết bản thân nhéo nhéo như thế nào, không tự giác mà sờ cơ bụng của người ta.
Nạp Lan Cẩn Niên thật sự không chịu nổi nữa, bắt lấy bàn tay nhỏ của nàng.
"Được rồi, hết tê rồi!" Tiếng nói từ tính trầm thấp cũng nhiễm một tia khàn khàn.
Nếu cứ tiếp tục, hắn cảm thấy trinh tiết mà bản thân đã gìn giữ 20 năm cũng khó mà giữ nổi nữa!
Ôn Noãn nhìn vị trí mà bàn tay mình đang đặt, mặt đỏ lên trong nháy mắt!
Nàng nhanh chóng rút tay về, gật đầu: "Hết tê rồi à? Hết tê mỏi thì tốt rồi, hết tê mỏi thì tốt rồi!"
Đây là lần đầu tiên Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thấy nha đầu mặt dày này đỏ mặt, trong lòng cũng vui vẻ.
Vừa định nói gì đó thì đúng lúc xe ngựa dừng lại.
Tiếng nói của Lâm Đình Hiên vang lên: "Thập Thất gia, đến trạm dịch rồi!"
"Tới rồi!" Ôn Noãn nhanh chóng nhảy xuống xe ngựa!
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Lâm Đình Hien:
Khóe miệng Nạp Lan Cẩn Niên nhếch lên tạo thành một vòng cung hoàn hảo đi theo sau xuống xe ngựa.
Lâm Đình Hiên nhìn thoáng qua Nạp Lan Cẩn Niên không nhanh không chậm bước xuống xe ngựa, vẻ mặt xuân phong đắc ý!
Cho nên Thập Thất gia làm gì với quận chúa Tuệ An vậy?
Sao mặt quận chúa Tuệ An lại đỏ như thế?
Bộ dáng giống hệt như làm cái gì đó mà trẻ con không nên biết!
Lâm Đình Hiên không nhịn được chửi thầm: Quả nhiên Thập Thất gia di truyền sở thích trâu già gặm cỏ non của tiên đết
Xe ngựa đi mấy ngày trời, khiến cho người hay lam nhảm như Bát công chúa cũng ue oải tỉnh thần.
Ôn Noãn không rõ vì sao tối nào nàng cũng ngủ không được, sau đó trong mơ toàn là bóng dáng của người nào đó.
Hại nàng sáng nào ở trong xe ngựa, cũng buồn ngủ đến mức không thể khống chế được!
Ôn Noãn định quay lại xe ngựa của mình ngồi, nhưng mà Bát công chúa nói không còn chỗ, buổi tối nàng và Ôn Hinh không thể ngủ được, ban ngày toàn nằm trên xe ngựa ngủ bù.
Nghe thấy lời này, lúc này Ôn Noãn mới cảm thấy mình bình thường, hóa ra người ngủ không được không chỉ có riêng nàng.
Chắc là do thời tiết quá nóng nên người cũng thấy nóng theo!
Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên ngồi chung một chiếc xe ngựa, nằm ngủ là chuyện không có khả năng, vì thế màn trình diễn vừa rồi hôm nào cũng diễn ra một lần, nàng dựa vào người hắn ngủ ngon lành.
Cuộc sống thật gian nan!
Chịu đựng vất vả mấy ngày!
Cuối cùng cũng đến phủ Giang Hoài!
Ôn Noãn thở dài nhẹ nhõm một hoil
Lúc này bọn họ dừng chân tại phủ thành, nghỉ ngơi một đêm rồi quay về thôn.
Bát công chúa vừa xuống xe ngựa đã du6i người: "Cuối cùng cũng tới rồi! Mệt chết bảo bảo!"
Sau khi mấy người đi vào phủ, bọn hạ nhân nhìn thấy thì đều hành lễ.
Phùng bá nói với Ôn Noãn: "Tam cô nương, ba vị thiếu gia nói đêm nay sẽ về phủ."
Ôn Noãn nghe xong thì gật đầu: "Nhờ Phùng bà bà chuẩn bị nhiều nguyên liệu nấu ăn một chút, tối nay cháu xuống bếp, chiêu đãi khách quý."
Bạn cần đăng nhập để bình luận