Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 593: Ai Moi La Trau Gia Nhat?

Chuong 593: Ai Moi La Trau Gia Nhat?Chuong 593: Ai Moi La Trau Gia Nhat?
"Không! Không già chút nào! Thập Thất thúc tuyệt đối tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tuổi trẻ cường tráng, niên thiếu khinh cuồng!" Bát công chúa bắt đầu nịnh nọt.
Nạp Lan Cẩn Niên đen mặt: "Sao chép tứ thư ngũ kinh một lần!"
Niên thiếu khinh cuồng là cái quỷ gì?
Bát công chúa trợn to hai mắt: tứ, thư, ngũ, kinh?
Đó không phải là một quyển sách, đó là rất nhiều quyển có được không! Sao chép nhiều như vậy làm gì?
Phong Niệm Trần lại cười to thêm một trận!
Ôn Nhiên thấy phong Niệm Trần xuất hiện, vui vẻ chạy tới: "Phong đại ca, ngày mai mai mang ta lên núi hái thuốc được không!"
Phong Niệm Trần xoa đầu tiểu nha đầu: "Được!"
Bởi vì Ôn Noãn khá bận rộn, khoảng thời gian trước lại đi tới kinh thành, Ôn Noãn dứt khoát liền giao Ôn Nhiên cho Phong Niệm Trần, để hắn dạy y thuật cho cô bé.
Phong Niệm Trần làm sư phó đáng tin cậy hơn Ôn Noãn nhiều.
Ôn Noãn chỉ bảo muội muội xem sách y thuật, đưa cho một đống dược liệu để muội muội làm quen với dược liệu, biết huyệt vị con người, xem mạch và những thứ khác.
Phong Niệm Trần thì khác, ngày thường không có việc gì liền mang Ôn Nhiên lên núi hái thuốc, chế tạo đủ loại thuốc viên.
Chơi vui hơn nhiều!
Trên núi hắn có một phòng thuốc lớn, trong đó có rất nhiều lò luyện đan, tất cả đều dùng để luyện đan.
Ôn Nhiên làm nổ lò luyện đan của hắn, hắn cũng không tức giận!
Đương nhiên Phong Niệm Trần không phải không tức giận, mà là hắn còn chưa nói gì thì tiểu nha đầu đã khóc!
Cho nên hắn cũng không rảnh tức giận!
Hạnh phúc nhất chính là Tiểu Hắc, bởi vì gần đây nó có rất nhiều đồ ăn vặt, đều là thuốc viên do Ôn Nhiên làm!
Nạp Lan Cẩn Niên liếc nhìn Phong Niệm Trần một cái, ánh mắt miệt thị: Ai mới là trâu già?!
Phong Niệm Trần bị ánh mắt của hắn làm cho không hiểu ra sao.
Nhưng Nạp Lan Cẩn Niên lại không phản ứng đến hắn.
Liếc mắt nhìn Ôn Noãn, hắn cảm thấy quá mệt mỏi!
Hiện tại đều đã trở thành trâu gial
Ngày thứ hai, Ngô thị cùng Ôn Noãn, Bát công chúa sáng sớm liền đi đến Ngô Gia thôn.
Ôn Gia Mỹ bởi vì đơn đặt hàng gấp rút nên gần đây đều ở tại Ngô gia.
Ngô gia thấy bọn họ tới cũng không có gì bất ngờ.
Ngô thị đi hầm trú ẩn tìm Ôn Gia Mỹ trước.
Ôn Gia Mỹ vừa làm xong một cái bình hoa, bà đặt bình hoa ở râm mát hong gió, sau đó mới lên màu.
Có rất nhiêu phôi sứ đủ hình dạng, kích cỡ khác nhau được đặt trong góc.
Ngô Khải Nghiệp đang làm một cái chén, những người khác người thì lên màu, người thì làm phôi sứ, mỗi người đều bận rộn. Ngô thị, Ôn Noãn và Bát công chúa đi đến, bọn họ đều ngẩng đầu chào hỏi.
Ngô thị vẫy tay gọi Ôn Gia Mỹ: "Gia Mỹ, muội lại đây! Ta có việc nói với muội một chút."
Ôn Gia Mỹ có chút ngạc nhiên, không rõ sao chị dâu lại thần bí như vậy.
Ôn Noãn nhìn thoáng qua Ngô Khải Nghiệp, cố ý nói to: "Tiểu cô, ngày hôm qua có người tới cửa cầu hôn tiểu cô đấy!"
Ôn Gia Mỹ lập tức đỏ mắt, bối rối không biết phải làm sao.
Ngô Khải Nghiệp trật tay, đồ sứ sắp hoàn thành trên đĩa quay liền biến hình!
Mọi người đều kinh ngạc nhìn qua.
Ngô thị trừng mắt liếc nhìn Ôn Noãn, lớn tiếng như vậy làm gì!
Muốn làm người cả thôn đều biết sao!
Bát công chúa và Ôn Noãn giống nhau, nàng cũng lớn tiếng nói: "Tiểu cô, điều kiện của người kia không tồi! Nhân phẩm lại tốt, trong nhà mở tửu lầu đấy!"
Ngô thị: ”...'
Hai đứa nhỏ này thật là!
Bà vội lôi kéo Ôn Gia Mỹ rời đi.
Loại chuyện này làm sao có thể lớn tiếng kêu lên, bát tự còn chưa tính mà toàn bộ thiên hạ đều biết trước.
Ôn Gia Mỹ cũng bị các nàng làm cho đỏ bừng mặt.
Ngô Khải Nghiệp thu hồi ánh mắt, dường như không có việc gì tiếp tục sửa tác phẩm, chỉ là khối bùn kia hôm nay giống như có chút không nghe lời, hình dạng mà nó tạo ra ngày càng xa so với những gì ông nghĩ.
Ông dứt khoát ngừng lại đi ra ngoài.
Ôn Noãn nghịch ngợm nói: "Nhị cữu, người đi đâu vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận