Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 611: Sinh Vật La Cướp Tiền

Chương 611: Sinh Vật La Cướp TiềnChương 611: Sinh Vật La Cướp Tiền
Hai người vừa dứt lời, một sinh vật lạ màu đen đội một chiếc mũ kì lạ trên đầu bổ nhào vào trên người của cả hai.
Sau đó "Rẹt" một tiếng, quần áo trước ngực của cả hai bị xé rách.
Một xấp ngân phiếu từ trên người của cả hai bay xuống mặt đất.
Rải rác khắp nơi.
Có một ngàn lượng, năm trăm lượng, thậm chí còn có cả một vạn lượng, ít nhất cũng là một trăm lượng!
Bốn phương tám hướng đều rơi vào yên tĩnh đến quỷ dị.
Những người dân này tuy không biết chữ, những vẫn biết được ngân phiếu!
Tô Minh Tan:
Sao bảo là chỉ mang theo một trăm lượng?
Sinh vật kỳ lạ không rõ kia liền vươn móng vuốt về phía trước, đem ngân phiếu trên mặt đất đẩy vào cùng một chỗ, sau đó há miệng cắn lấy rồi ngậm ngân phiếu bỏ chạy.
Tốc độ của nó nhanh như tia chớp, một luồng gió thổi bay cả chiếc mũ trên đầu, rơi xuống đất, để lộ khuôn mặt sói.
Bên này.
Quần áo che trước ngực của Giả Tĩnh Như bị xé rách, lộ ra cái yếm bên trong, khuôn mặt nàng ta lúc thì trắng bệch như bột mì, lúc lại đỏ bừng như cà chua.
Nàng ta nhanh chóng che ngực lại, cúi đầu chạy!
Mọi người: ”...'
Hơn hai vạn lương trên người Lý Chí Hạo bị một cái đầu sói cướp mất, hắn ta còn muốn đuổi theo nhưng đã bị một thường dân đến lượt khám bệnh kéo lại: "Thần y! Ngươi đừng đi! Chẳng phải đã nói chữa bệnh miễn phí một ngày sao?"
Những người khác cũng vây quanh thần y muốn bỏ chạy, bọn họ còn đang chờ để xem bệnh đó!
Cũng không thể để thần y bỏ chạy được!
Lý Chí Hạo tức giận: "Không phải, ngân phiếu của tôi!"
Tô Minh Tân lúc này mới lấy lại tinh thân, chợt ông ấy cảm thấy có chút bị sỉ nhục, tuy người ta quyên bao nhiêu bạc là chuyện của họ, nhưng mà ngươi cũng đừng nói ngươi đã quyên hết toàn bộ bạc trên người chứ.
Khiến cho vừa rồi ông ấy còn thấy cực kỳ cảm động!
Hóa ra là đã quyên góp tờ ngân phiếu nhỏ nhất trên người!
Dối trái
Quá dối trá!
Đúng là một tên ngụy quân tử!
Ông ấy ghét nhất loại ngụy quân tử như thế này.
Tô Minh Tân nghiêm túc nói: "Chẳng phải thần y nói đã đem toàn bộ bạc trên người quyên góp hết rồi sao? Nếu như vậy còn đuổi theo làm gì? Lời nói của quân tử phải đáng tin, thân y vẫn nên xem bệnh cho người dân đang xếp hàng đi! Y thuật của thần y ở Thần Y Cốc rất cao siêu, có thể khiến người chết sống lại, làm xương trắng mọc ra thịt, huyện Nam Ninh chúng tôi cũng không có đại phu nào tốt như vậy, cầu xin thần y có thể xem bệnh giúp người dân của chúng tôi! Tất cả mọi người đều xin cậu! Van xin cậu cứu giúp người dân của chúng tôi!"
"Đúng vậy, thần y, xin cậu đừng chạy! Tôi ở nơi đây đã xếp hàng nửa ngày rồi, xin cậu hãy cứu đứa con của tôi!"
"Thần y, mẹ của tôi bệnh sắp chết rồi, đại phu trong thành đều nói không cứu được, nghe nói người ở Thần Y Cốc có y thuật cao siêu, có thể làm người chết sống lại, van cầu thần y hãy cứu lấy mẹ tôi! Van cầu thần y hãy tiếp tục ở lại chữa bệnh miễn phí đi! Chúng tôi thật sự cần thần yl
Đám người vây quanh Lý Chí Hạo khiến cho hắn ta muốn đi cũng không được, hắn ta cũng nhanh chóng nổi nóng!
Ở một đầu khác.
Đại Hôi bỏ chạy vào thành nhanh như chớp, nó vừa chạy, đầu sói vừa nhìn xung quanh, sau đó thấy một gian cửa hàng liền vội chạy vào.
Hiệu thuốc bắc Bình An, tùy tùng của Tô Minh Tân vừa đi vào, đem hai trăm năm mươi lượng ngân phiếu giao cho chưởng quầy của hiệu thuốc bắc, hơn nữa còn dặn dò một phen.
Chưởng quầy còn không ngừng khen ngợi Lý Chí Hạo cùng Giả Tĩnh Như là người vô cùng lương thiện.
Lúc này một bóng dáng màu đen chạy vào.
Một sinh vật to lớn mặc quần áo kỳ quái, thả xuống gì đó, sau đó hai chân trước của nó dựa trên quầy.
"Soil Chưởng quầy sợ đến mức liên tục lùi về sau, cả thân thể cũng va vào tủ thuốc phía sau.
Tùy tùng của Tô Minh Tân cũng sợ đến vội trốn xal
Bạn cần đăng nhập để bình luận