Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 623: Không Vất Vả Thì Sao Có Được Tài Phú Ở Thế Gian

Chương 623: Không Vất Vả Thì Sao Có Được Tài Phú Ở Thế GianChương 623: Không Vất Vả Thì Sao Có Được Tài Phú Ở Thế Gian
"Cứ giao việc này cho tôi." Vợ của trưởng thôn vỗ ngực đảm bảo.
Con dâu của nhà nào sạch sẽ, bà ấy đều biết.
Ôn Noãn lại nhìn con trai trưởng thôn: "Trương đại ca, huynh có muốn làm quản lý của xưởng rượu nho không?"
Nạp Lan Cẩn Niên nghe thấy Ôn Noãn gọi Trương Đại Bằng là "Trương đại ca" thì cau mày.
Nha đầu này, ai cũng gọi đại ca.
"Muốn, muốn. Tại sao lại không muốn chứ." Trương Đại Bằng kích động gật đầu.
Hắn ta phấn khởi xoa tay: "Tôi nhất định sẽ làm thật tốt!"
"Huynh chủ yếu phụ trách giám sát, đăng ký." Ôn Noãn giải thích khối lượng công việc của quản lý cho hắn ta. Cuối cùng nói: "Quản lý một tháng năm lượng bạc, thời gian thử việc ba tháng. Trong thời gian thử việc thì ba lượng bạc một tháng."
Ba tháng sau sẽ có năm lượng bạc ư?
Vậy một năm hắn sẽ có sáu mươi lượng sao?
Trương Đại Bằng phấn khích đến mức run tay.
Lúc này, trưởng thôn lại nói: "Ôn cô nương, xưởng này còn chưa bắt đầu làm ra tiền, không cần trả lương cho nó! Cháu cứ kêu nó làm việc là được!"
Trương Đại Bằng nghe vậy mới hoàn hồn lại, gật đầu: "Đúng vậy, ta không cần tiền công! Đây coi như cũng là xưởng của chúng tôi, không cần tiền công!"
Ôn Noãn cười nói: "Không sao. Dù sao, tiền lương của các người cũng sẽ bị khấu trừ khi kiếm được lợi nhuận, sau đó sẽ được chia hoa hồng. Không thể để mọi người làm việc một hai năm mà không có tiền, vậy các người ăn cái gì?"
Ôn Noãn móc ra mười lạng bạc:
"Những công nhân khác trong xưởng, lương của mỗi người hai lượng bạc mỗi tháng. Xưởng không chỉ ủ rượu nho, còn ủ các loại rượu hoa quả khác, quanh năm đều có việc làm.
Đôi khi để đảm bảo độ tươi ngon của nho và các nguyên liệu khác, còn phải ủ rượu qua đêm.
Khi các người thuê người làm việc này phải nói rõ ra, sẽ khá mệt và bận lắm."
"Không sợ mệt! Không sợ khổi Không vất vả thì sao có thể có được tài phú ở thế gian?" Trưởng thôn lập tức nói.
Ôn Noãn nghe xong cười nói: "Mấy ngày nữa cháu sẽ trở lại xem nho chín chưa, sau đó chúng ta bắt đầu ủ rượu. Trương đại ca, ngày mai huynh đi mua mấy vò rượu 50 cân, mua hai trăm vò trước."
Ôn Noãn giải thích tỉ mỉ mọi chuyện, nói rõ phải mua thứ gì, còn để lại năm mươi lượng bạc cho Trương Đại Bằng dùng để định chế bình rượu.
Lúc này, Đại Hôi đi săn vài con gà rừng trên núi trở về, Ôn Noãn làm bữa trưa với vợ của trưởng thôn.
Sau khi làm cho cả nhà trưởng thôn được sủng ái mà lo sợ, nàng mới rời đi.
Sau khi ăn xong, Trương Đại Bằng sờ bụng: "Mẹ, con cảm thấy sau này con không thể ăn đồ mẹ nấu nữa!"
Đó đều là thức ăn cho heo!
Vợ của trưởng thôn: "Vậy con cưới vợ về rồi kêu nó nấu đồ ăn ngon cho con đi!"
Trương Đại Bằng: Vậy thì tiếp tục ăn thôi!
Ôn Noãn trở lại thành, sau đó kêu mọi người đến gặp người môi giới để xem liệu có cửa hàng, xưởng hoặc thôn thích hợp, có thể cải tạo thành xưởng rượu nho.
Theo yêu cầu của Ôn Noãn, người môi giới đã giới thiệu một thôn trang bên ngoài thành. Thôn trang đó tình cờ ở gân thôn quả nho.
Thôn trang rất lớn, bên trong có một cái hâm, hơn nữa còn có vườn cây ăn quả. Trong đó trồng vài cây dương mai và quả hạnh, cả hai thứ này đều có thể dùng để ủ rượu.
Ra giá cũng không đắt, năm trăm lượng, Ôn Noãn trực tiếp mua.
Sau đó, sai người đưa cho Trương Đại Bằng một chùm chìa khóa dự phòng, bảo hắn gửi những vò rượu đã mua đến trang viên, đồng thời nhờ một số thôn dân dọn dẹp sân và hầm của trang viên.
Hầm dùng để chứa rượu, hai gian phòng đông tây làm nhà kho và nhà ở cho công nhân, vừa đủ.
Buổi tối.
Phong Niệm Trần và Ôn Nhiên cũng trở về sau khi hái thuốc.
Ôn Nhiên vui vẻ nói: "Tam tỷ, lần này bọn muội hái được nhân sâm! Nhưng không lớn bằng năm trước tỷ hái trên núi đâu! Nhân sâm này sẽ mang về nhà trồng ở sân sau sao?"
Ôn Nhiên vui mừng cầm một củ nhân sâm tươi còn đất chạy đến chỗ Ôn Noãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận