Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 631: Làm Bài Nửa Ngày Ngủ Nửa Ngày

Chương 631: Làm Bài Nửa Ngày Ngủ Nửa NgàyChương 631: Làm Bài Nửa Ngày Ngủ Nửa Ngày
"Tinh thần của bọn họ đương nhiên là tốt! Ta thấy đồng học Ôn Thuần cùng Ôn Hậu thi ba ngày mà mỗi ngày ngủ một nửa, tinh thần bọn họ có thể không thoải mái sao?" Một vị cùng lớp cùng trường với Trương Thiếu Hành cười trêu nói.
Trên đường đang có vài học sinh của thư viện Lộc Sơn, nghe xong thì vẻ mặt đều là đã hiểu rõ.
Ôn Lượng đi ở phía sau hai người không xa, sắc mặt trắng bệch, nhưng mà tâm trạng rất vui vẻ, tài liệu Uyển nhi gửi từ kinh thành trở vê thật sự quá có ích.
Hắn nghe người phía trước nói xong, khóe môi cong lên một cái, tràn đây khinh thường: Đây là không biết làm nên dứt khoát không làm hoặc làm bừa, cho nên thời gian thi ba ngày thì dùng một nửa để ngủ!
Ôn Hậu tỏ ra kiêu ngạo nói: "Như thế nào? Đố ky lão tử học phú ngũ xa, hâm mộ lão tử chỉ tốn một nửa thời gian đã làm xong bài thi sao? Không cần đố ky, không cần hâm mộ, dung lượng đầu óc ngươi không đủ, đời này không đạt được trình độ cao như của lão tử đâu! Khi đầu thai kiếp sau nhớ rõ mang theo đầu óc đời này, dung lượng não hai đời cộng lại chắc là miễn cưỡng đủ dùng!"
Người nọ: ”...'
Mắt trợn trắng!
Lão tử, lão tử, thật là đồ quê mùa, đồ không có tu dưỡng!
Hắn không thèm nói chuyện với kẻ không có tố chất này.
Trương Thiếu Hành nghe xong không nhịn được ca ngợi nói: "Ôn huynh, các huynh thật sự quá lợi hại, lại chỉ dùng nửa ngày đã làm xong bài thi rồi!"
Mọi người đều bật cười, âm thầm lắc đầu, không phản ứng lại bọn họ, mất nửa ngày đã làm xong bài thi, bọn họ cũng có thể làm thế mài
Nhưng mà tùy tiện làm loạn cùng nghiêm túc làm, làm được đúng hay không, văn viết ra không xuất chúng, quan điểm có đi thẳng vào trọng tâm hay không, đây chính là sự khác nhau rất lớn!
Thi khoa cử chính là văn bát cổ, câu văn chữ nghĩa vô cùng quan trọng.
Mất thời gian nửa ngày đã hoàn thành bài thi, ai tin được bọn họ có thể làm tốt!
Nhưng mà bọn họ tới thi là để bị đào thải, tất nhiên là không quan tâm tới những vấn đề đó.
Ra khỏi trường thi, Ôn Thuần cùng Ôn Hậu đưa Trương Thiếu Hành lên xe ngựa nhà hắn.
Trương Thiếu Hành: "Hai vị Ôn đồng học, các huynh cũng đi lên đây đi, ta đưa các huynh về nhài"
Ôn thuần lắc đầu: "Không cần, nhà ta ở gần đây, hơn nữa muội muội ta sẽ tới đón chúng ta. Huynh mau về nhà di
Ôn Hậu vẫy tay với Ôn Noãn: "Noãn nhi, chúng ta ở chỗ này!"
Ôn Noãn đã thấy bọn họ, cười vẫy tay, xem như đáp lại, sau đó bước nhanh về hướng hai người.
Hoàng hôn nghiêng về phía tây, gió đêm phơ phất.
Thiếu nữ nghênh diện đi tới, váy tím sa thủy tụ lay động sinh tư ở trong gió nhẹ, hải đường sơ khai, phong hoa chính mậu.
Trương Thiếu Hành: ****+**
Ôn Noãn đi đến trước mặt hai huynh đệ.
Ôn Thuần thấy rất nhiều ánh mắt của học sinh học viện đều dừng ở trên người Ôn Noãn, hắn lập tức tiến lên một bước, chặn tâm mắt của mọi người: "Noãn nhi, sao muội lại tới đây?"
Không phải nói không cần đón sao?
Ôn Noãn liếc mắt đánh giá hai huynh đệ một cái, yên lòng, sau đó mới nhìn thoáng qua Trương Thiếu Hành có sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt dại ra: "Đại ca, nhị ca, đây là bạn cùng trường của các huynh à?”"
Ôn Hậu gật đầu: "Đúng vậy!"
Cũng không giới thiệu.
Ôn Noãn lễ phép cười với Trương Thiếu Hành, sau đó đưa cho hắn một lọ thuốc viên: "Đây là thuốc viên trị liệu dạ dày không khỏe”.
Trương Thiếu Hành đỏ mặt, có chút không biết làm sao, hắn nhìn thoáng qua Ôn Thuần.
Ôn Thuần nhận lấy rồi đưa cho hắn: "Dược này dùng rất tốt, Trương đồng học, giữ lại đi! Thi hương cũng có thể dùng, chúng ta đi trước đây.
Nói xong Ôn Thuần lập tức lôi kéo Ôn Noãn đi.
Quá nhiều lang và hổ báo mơ ước muội muội hắn.
Ôn Hậu cười với Trương Thiếu Hành: "Trương đồng học, cáo to
Ba người vừa nói vừa cười rời đi.
Trương Thiếu Hành nhìn bóng dáng màu tím kia, sau một lúc lâu tinh thân vẫn không phục hồi lại.
"Thiếu gia, chúng ta đi chứ?"
Trương Thiếu Hành phục hồi tinh thần lại: "Đi thôi!"
Hắn siết chặt bình sứ trắng trong tay.
Ôn Noãn cùng Ôn Thuần và Ôn Hậu đi về phố Ngự Kim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận