Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 632: Chờ Công Bố Thành Tích

Chương 632: Chờ Công Bố Thành TíchChương 632: Chờ Công Bố Thành Tích
Ông Ôn đang chờ ở đầu phố Ngự Kim, trong tay ông ấy cầm một cái hộp đồ ăn của Bách Vị Trai.
Thấy ba người đi trở về, ông lập tức tiến lên hỏi: "Thuần nhi, Hậu nhi, Noãn nhỉ, các cháu thi xong rồi sao?"
Ôn Thuần cùng Ôn Hậu lễ phép chào hỏi nhưng khách khí xa cách.
Ôn Noãn không nói chuyện, chỉ còn chờ xem trong cái hồ lô của ông lại bán thuốc gì.
"Đây là ông nội mua thịt bo câu non kho tàu ở Bách Vị Trai cho các cháu, thi xong chắc rất mệt rồi! Bồ câu non bổ dưỡng, ông nội cố ý mua cho các cháu bồi bổ thân thể."
Khi bọn họ còn nhỏ ông Ôn cũng thường xuyên lén cho bọn hắn đường để ăn.
Lần này Ôn Thuần cùng Ôn Hậu lại không nhận: "Cảm ơn ông nội, ông ăn đi, chúng cháu không đói bụng."
Ôn Noãn lạnh nhạt cười: "Ông giữ lại cho mình ăn đi, bà nội ở trong phủ đã chuẩn bị tốt thức ăn bổ thân thể cho đại ca và nhị ca. Hơn nữa vừa mới thi xong, thịt kho tàu bồ câu non quá dầu mỡ, không thích hợp để ăn, dễ dàng bị tiêu chảy."
"Như vậy al Bà nội cháu cũng tới phủ thành sao? Ông vào gặp bà ấy một chút!" Ông Ôn có chút không dám đối mặt với Ôn Noãn, đối diện với cặp mắt cười như không cười kia của nàng, trong lòng ông lập tức trở nên nhút nhát.
Vẫn nên tìm vợ cả của mình muốn hai phần đồ ăn dưỡng sinh dil
"Bà nội không tới, bà ở trong nhà hưởng thụ Chu thị tới thỉnh an bà. Chẳng qua là dặn dò hạ nhân đưa lại đây thôi!"
Ông Ôn: "..."
"Ông tìm bà nội cháu có việc sao?"
"À, không!"
Cuối cùng, Ông Ôn cũng không thể mở miệng hỏi mấy đứa cháu trai cháu gái muốn đồ ăn dưỡng sinh được.
Sau đó xám xịt rời đi.
Ôn Lượng về tới Tống gia.
Ông Ôn cười nói: "Lượng nhỉ thi thế nào rồi?"
Ôn Lượng hơi mỉm cười: "Không tồi!"
Người cả phòng nghe xong đều rất vui mừng.
Quách Thiến Ni lập tức lấy một ly trà cho hắn uống.
Ôn Bảo Trân tiếp đón mọi người: "Lượng nhi mệt mỏi rồi, nhanh chóng ăn cơm. Cơm nước xong thì nghỉ ngơi cho tốt. Nửa tháng sau còn phải thi hội nữa đấy!"
Mọi người ngồi vào vị trí, Ôn Lượng nhìn về phía một bàn thức ăn phong phú với vẻ mặt chờ mong: "Ông nội, cái nào là đồ ăn dưỡng sinh?"
Hắn nghe rất nhiều người cùng trường nói, mỗi ngày trong phủ đặt cho bọn hắn một món thức ăn dưỡng sinh, ăn xong cả người đều không mệt.
Hắn biết đồ ăn dưỡng sinh là của tửu lầu tứ phòng, một món rau xanh có giá trị mười lượng bạc. Hắn nghe thấy người cùng trường đều lấy việc có thể ăn đồ ăn dưỡng sinh làm vinh quang, hắn không muốn lạc hậu với người khác nên cũng muốn nếm thử.
Lúc trước hắn bảo người đi mua lại không mua được, chỉ có thể bảo ông nội đến đòi người tứ phòng.
Ông Ôn: "Quá nhiều người mua nên ông không mua được. Lượng nhi, ông nội mua thịt kho tàu bồ câu non ở Bách Vị Trai, cháu nếm thử trước đi. Đợt này mỗi ngày ông nội sẽ đi xếp hàng, nhất định có thể mua được cho cháu!"
"Ông nội không hỏi tứ thúc sao? Dưỡng sinh lâu không phải nhà thúc ấy mở sao, mấy trăm phần đồ ăn dưỡng sinh, mỗi cái đĩa giữ lại một cây chẳng lẽ cũng không đủ một đĩa cho ông sao?!"
Ông Ôn xấu hổ cười cười: "Làm buôn bán sao có thể như vậy được!"
Ôn Lượng nhếch miệng mỉa mai: "Tứ thúc thật là hiếu thuận."
Những ngày chờ đợi yết bảng sẽ cảm thấy giống như khá dài lâu, nhưng mà mỗi người trong nhà Ôn Noãn đều rất bận.
Ôn Noãn vội vàng các loại công việc kinh doanh, Vương thị cùng Ngô thị vội vàng chuẩn bị của hồi môn cho Ôn Gia Mỹ. Ôn Nhu cũng vội vàng thêu của hồi môn cho Ôn Gia Mỹ, Ôn Hinh cũng hỗ trợ.
Ôn Gia Thụy trên cơ bản đều bận rộn chuyện ngoài ruộng, còn đi khắp nơi tìm mua ruộng cùng thôn trang cửa hàng. Ôn Noãn nói mua năm mươi mẫu ruộng lương thực, ba gian cửa hàng (trấn trên một gian, huyện thành một gian, phủ thành một gian) còn có một cái thôn trang làm của hồi môn cho Ôn Gia Mỹ.
Ba huynh đệ Ôn Thuần vẫn đọc sách như cũ, lần này thi viện hai người đều có cảm giác không tồi, cho nên bọn họ chuẩn bị đi thi hương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận