Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 633: Thi Trúng Án Đầu

Chương 633: Thi Trúng Án ĐầuChương 633: Thi Trúng Án Đầu
Lão Lâm cũng khuyến khích bọn họ thi hương.
Rất nhanh mười ngày đã qua, ngày yết bảng đã tới rồi.
Bởi vì ngày hôm sau sau khi thi viện, cả nhà lập tức về thôn, chỉ là dặn dò Phùng bá ở phủ thành là nếu yết bảng thì lập tức đi xem.
Ngày này, ánh mặt trời vừa mới dâng lên.
Đầu thôn lập tức vang lên một trận tiếng pháo trúc náo nhiệt, ngay sau đó vang lên một trận âm thanh tiếng chiêng trống.
Một người nha sai xuống ngựa ở đầu thôn, trước tiên đã đốt pháo liên tiếp, sau đó vừa chạy vào thôn, vừa lớn tiếng nói: "Chúc mừng Ôn lão gia, trúng án đầu!"
"Chúc mừng Ôn lão gia, trúng án đầu thi viện".
Lúc này Chu thị vừa mới đến cuối thôn dập đầu thỉnh an trở về, bà ta đang ở trong viện dâng hương bái thần, thấp giọng nguyền rủa một nhà Vương thị.
Mấy ngày nay, cho dù gió to mưa lớn, cho dù không bệnh hay có bệnh đến nỗi không xuống giường được, mỗi ngày bà ta đều phải đến trước cửa nhà Ôn Noãn dập đầu thỉnh an, cuộc sống này sắp ép bà ta đến điên rồi!
Ông Ôn ở trong phòng nghe thấy tiếng vang này, lập tức chạy ra nói với Chu thị: "Mau, mau chuẩn bị tiền mừng, Lượng nhi trúng tú tài!"
Chu thị vừa nghe thấy, cặp mắt như tam giác đang tràn ngập âm ngoan bỗng phát ra một ánh sáng hy vọng mãnh liệt.
Bà ta nhanh chóng chạy đi vào lấy túi tiền đã chuẩn bị tốt từ sớm.
A, chờ Lượng nhi trúng Trạng Nguyên, chờ Uyển nhi sinh hạ long tôn, lấy cho bà ta cái danh cáo mệnh, vậy thì bà ta sẽ không cần mỗi ngày dập đầu thỉnh an Vương thị nữa.
Cả nhà đại phòng cũng đã sớm về trong thôn chờ giờ phút này, bọn họ muốn cho người toàn thôn nhìn xem trong Ôn gia thôn rốt cuộc ai là người có tiền đồ nhất!
Giờ phút này cả nhà cũng vội vàng chạy ra từ đông phòng.
"Mở cổng rộng ra một chút! Mau!" Ôn Gia Phú kích động nói.
Bà tử nhanh chóng mở rộng cổng.
"Chúc mừng Ôn lão gia, trúng án đầu!" Lúc này giọng nói nha sai càng ngày càng rõ ràng.
Ôn Gia Phú nhảy dựng lên!
"Vị trí đầu, Lượng nhi, con trúng án đầu, danh hiệu đệ nhất! Ha ha”
Nước mắt Chu thị đều tràn ra: "Thật tốt quá! Thật tốt quá! Trời xanh có mắt!"
Trên mặt Ôn Ngọc cũng đựng đầy ý cười.
Vẻ mặt Quách Thiến Ni sùng bái nhìn Ôn Lượng.
Tiểu Chu thị kích động: Cái này thì tốt rồi, chờ Lượng nhi thi được Trạng Nguyên, sau khi làm quan thì Uyển nhi ở kinh thành cũng có chỗ dựa vào!
Hai người sánh vai song hành, làm sao có thể không thăng chức rất nhanh?
Ông Ôn kích động đến rơi nước mắt:
Vị trí đầu, danh hiệu đệ nhất!
Ông đã biết cháu trai trưởng của ông là người có tiền đồ mài Không uổng công ông đã bỏ sức lực cùng tâm huyết bồi dưỡng và yêu thương bao nhiêu năm nay!
Thôn dân đều bị âm thanh náo nhiệt này hấp dẫn.
Rất nhiều thôn dân đứng đầy đường.
"Lượng nhi thật sự có tiền đồ! Đứa nhỏ này từ nhỏ chính là Văn Khúc Tinh chuyển thết"
"Đứng đầu, vậy chính là danh hiệu đệ nhất! Thật là Văn Khúc Tinh chuyển thế! Vậy thì kế tiếp chắc chắn là cử nhân đại nhân rồi!"
"Danh hiệu đệ nhất mà còn không thi đậu cử nhân thì trên đời này không ai có thể thi đỗ được!"
"Lúc này Chu thị lại được xoay mình rồi!"
"Lúc này Ôn gia thôn lại có một quan lớn!
"Chúc mừng Ôn lão gia, trúng án đầu!" Lúc này nha sai vừa hét vang, vừa bồn chồn chạy qua nhà cũ Ôn gia.
Toàn bộ người trong sân: ”..."
Toàn bộ thôn dân trên đường: ”...'
Sao lại thế này? Nha sai này đến nhà tú tài lão gia ở nơi nào cũng không biết rõ ràng sao?
Đây là chuyện vui lớn, báo sai thì không tốt đâu!
Ôn Gia Phú nhanh chóng chạy ra: "Đại nhân, từ từ, nhà của lão gia đứng đầu ở chỗ này mài"
Thật là, hắn chạy tới nơi nào thết
Thôn dân cũng gật đầu theo: "Đúng vậy, đại nhân, nơi này mới là nhà Ôn Lượng!"
Nha sai nghe xong lời này thì dừng bước chân lại.
Nha sai kinh ngạc nói: "Nơi này là cuối thôn sao? Ôn Lượng? Đây đâu phải tên của lão gia đứng đầu đâu?"
Ôn Gia Phú nghe xong lời này thì trong lòng dâng lên một dự cảm không tốt: "Đại nhân, là ai trúng vậy?"
"Ôn Thuần!"
Một viên đạn rơi từ trên trời xuống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận