Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 641: Gian Lan

Chuong 641: Gian LanChuong 641: Gian Lan
Sau khi hai huynh đệ xếp hàng nhận kiểm tra rồi vào trường thi, cả hai cũng tìm phòng thi của mình mà ngồi xuống.
Phòng thi của Ôn Thuần vừa lúc nằm ở phía đối diện hơi chếch một chút với phòng thi của Ôn Lượng.
Hai người cúi đầu không thấy, ngẩng đầu đã thấy.
Ôn Thuần sau khi nhìn hắn ta một cái, xem như không thấy người này.
Ôn Lượng bị biểu hiện như không để mình vào mắt của Ôn Thuần làm nổi giận.
Thật đúng là không được giáo dục!
Thế mà lại dám không thèm để mình vào mắt.
Ngay cả việc tôn ti trưởng ấu cơ bản cũng không biết!
Ôn Lượng trợn trắng mắt, cũng coi như không nhìn thấy Ôn Thuần.
Quan khảo thí nhanh chóng phát bài thi xuống.
Ôn Thuần còn nghiêm túc lật xem bài thi một lần, cũng không vội vàng đặt bút.
Đề bài có chút khó, nhưng mà Lâm Sơn Trưởng đã đoán trúng một đề sách luận, hơn nữa hắn cũng đã từng nghe cha mình thảo luận với Thập Thất ca vấn đề giống như vậy, quan điểm của Sơn Trưởng, Thập Thất ca và Noãn nhi rất là sâu sắc khiến cho hắn có rất nhiêu dẫn dắt.
Ôn Thuần cũng không vội đặt bút, hắn nhắm mắt lại sắp xếp lại suy nghĩ của mình một chút.
Ôn Lượng thấy đề bài thi thì mắt cũng bừng sáng, quả nhiên trong tư liệu ôn tập mà Uyển nhi đã gửi cho hắn thật sự có nhắc đến.
Ôn Lượng đã sớm nghĩ xong, hắn nhìn thoáng qua chỗ đối diện, thấy Ôn Thuần thế mà đang ở đó nhắm mắt nghỉ ngơi, khóe miệng hắn ta nhếch lên lập tức đặt bút xuống viết.
Ôn Thuần sau khi nghĩ một lúc lâu mới bắt đầu đặt bút.
Long đi xà vận, hạ bút như có thần trợ.
Ôn Lượng cuối cùng cũng viết xong, vô thức ngẩng đầu nhìn qua, thấy Ôn Thuẫn vẫn có đang giải đề, hơn nữa hắn còn viết rất nhanh, dường như không hề suy nghĩ.
Đôi mắt Ôn Lượng đảo một vòng, kéo dây thừng bên cạnh một chút.
Rất nhanh đã có một vị quan khảo thí đi đến: "Vị học sinh này, ngươi có chuyện gì?"
"Đại nhân, ta thấy người kia giống như đang gian lận!" Ôn Lượng chỉ về phía phòng thi của Ôn Thuần. .
Quan khảo thí nghe xong lời này đã biến sắc: "Ngươi nói phòng thi số mười hai sao?"
Phòng thi được chia thành từng gian, mỗi người một gian, không có cửa cho nên từ bên ngoài có thể thấy được tình hình của người bên trong.
"Đúng vậy, ta thấy hắn lấy ra một tờ giấy từ trong ống tay áo, ta cũng không biết có phải mình đã nhìn nhầm không."
Mấy quan khảo thí của phòng bên cạnh nghe xong cũng giật mình, gian lận trong thi cử sẽ bị đánh bằng roi, còn sẽ bị hủy tư cách thi vĩnh viên!
Người nọ cũng quá to gan rồi!
Nhưng mà hàng năm đều có người nghĩ cách để làm bừa, hơn nữa hàng năm cũng đều sẽ bị quan khảo thí phát hiện.
Có vài người như vậy, không sợ chết, cũng không có tố chất! Quan khảo thí thấy cũng không quá bất ngờ, thà rằng trách sai cũng không thể buông tha cho một người gian dối!
Quan khảo thí đi về phía Ôn Thuần.
Trước khi đi vào trường thi, tất cả thí sinh đều sẽ bị kiểm tra, nhưng vẫn có vài người rất gian xảo, giấu kỹ là chuyện bình thường.
Nhưng mà ông ấy nhớ rõ, người tên Ôn Thuần thi phòng số 12 này, dường như là hạng nhất cuộc thi viện, điều này thật sự khiến cho quan khảo thí có chút bất ngờ, cho nên vẻ mặt của ông mới càng nghiêm túc.
Ôn Thuần vẫn còn đang nghiêm túc trả lời nên căn bản không có chú ý tình trạng bốn phía, giờ phút này suy nghĩ của hắn tuôn ra như nước phun trào.
Chợt có người gõ vào chiếc bàn trước mặt hắn.
"Vị học sinh này, nghe nói ngươi gian lận, để ta kiểm tra một chút."
Suy nghĩ của Ôn Thuần lập tức bị người ta cắt ngang, hắn sửng sốt một chút.
Vô thức nhìn về phía Ôn Lương.
Ôn Lượng đã cúi đầu viết viết vẽ vẽ gì đó.
Nhưng Ôn Lượng có thể cảm nhận được tầm mắt của Ôn Thuần, miệng của hắn hơi nhếch lên, hắn chính là cố ý cắt ngang suy nghĩ của Ôn Thuần.
Để cho hắn không còn suy nghĩ gì được.
Làm ồn ào khiến hắn không thể thi đậu cử nhân!
Bản thân mình cũng không có đổ oan cho hắn, hắn chắc chắn đã có được tư liệu và đáp án do Cẩn vương đưa.
Nếu không thì sao Ôn Thuần có thể lấy được vị trí đứng đầu kỳ thi viện chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận