Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 648: Hoa Li

Chuong 648: Hoa LiChuong 648: Hoa Li
Ông Ôn bị ba chữ phía trên làm hai mắt đau đớn!
Hòa li thư!
Nói là hòa li, nhưng mà cũng giống như đoạn tuyệt quan hệt
Hơn nữa bên trong còn viết phải trả lại cho Vương thị tất cả của hôi môn và số bạc kiếm được từ của hồi môn để đặt mua tửu lầu Phú Quý.
Chu thị thấy vẻ mặt ông Ôn dại ra, nhịn không được thò qua tới hỏi: "Phía trên viết cái gì?"
Ôn Gia Phú cũng đi tới nhìn thoáng qua: "Hòa li thư?"
Sau đó đọc nội dung trên giấy lên.
"Cái gì, còn muốn trả lại cửa hiệu cùng tửu lầu Phú Quý cho bọn họ?" Ôn Ngọc thét chói tail
"Nằm mơ!" Chu thị không chút nghĩ ngợi từ chối
Ôn Gia Phú gật đầu: "Nằm mơi"
Lúc này Tiểu Chu thị lại mở miệng nói: "Ta cảm thấy việc này cũng không phải không được! Mẹ, sau khi cha hòa li với Vương thị thì người liền không cần tới thỉnh an Vương thị mỗi ngày nữa!"
Sau khi hòa li thì bọn họ chính là trưởng tử đích tôn danh chính ngôn thuận!
Đối với thanh danh của Uyển nhi hay Lượng nhi đều tốt!
Ánh mắt Chu thị sáng lên: "Lão gia tử, ông hưu Vương thị đi! Nhưng tửu lầu và hiệu thuốc thì tuyệt đối không thể cho bà tal"
Ông Ôn khôi phục lại tinh thần: 'Không được! Tôi không hưu thê, cũng không hòa ly! Cửa hàng và tửu lâu kia cho Gia Mỹ làm của hồi môn, tôi cũng không thể hòa li với Quế Chỉ!"
Ông ấy có hổ thẹn với Quế Chi, hưu bà ấy hay hòa li với bà ấy, vậy thì lại càng có lỗi với bà ấy!
Sau này ở dưới chín suối ông ấy biết đối mặt với nhạc phụ đại nhân đã mất nhiều năm như thế nào đây?
"Lão nhân, nếu ông không hưu tiện nhân kia, vậy ông sống cùng bà ta đi! Tôi muốn hòa li!"
Ông Ôn: "..."
"Cha, người không muốn hòa ly cũng không được..." Tiểu Chu thị đem lợi và hại phân tích cho ông Ôn.
Sau đó lại nói Ôn Uyển thật sự đã gửi một chút tư liệu cho Ôn Lượng, nếu như trên tay Ôn Noãn có chứng cứ, vậy thì tiền đồ của Ôn Lượng coi như bị hủy hoại. ...
Đêm nay ông Ôn trắng đêm không ngủ.
Ngày hôm sau, vào lúc chạng vạng, ông Ôn liền đưa thư hòa li tới, còn có khế ước của tửu lầu và cửa hiệu.
Vương thị nhìn thư hòa li, tâm tình phức tạp, nhưng cũng cảm thấy sự nhẹ nhàng chưa từng có, có một loại cảm giác cuối cùng cũng được giải thoát.
Ôn Nhiên nhìn khế ước của tửu lầu và cửa hiệu, có điểm không thể tin được, Chu thị thế mà lại đồng ý: "Tam tỷ, sao tỷ biết bọn họ sẽ trả lại cửa hiệu và tửu lầu?"
Ôn Noãn: "Bởi vì Ôn Uyển trở thành người của đại hoàng tôn, bọn họ sẽ thăng chức rất nhanh! Không hề để cửa hàng mấy trăm lượng này vào mắt. Vòng tay trên tay Ôn Ngọc, trâm cài đầu trên đầu tiểu Chu thị, ngọc bội trên người Ôn Gia Phú, tùy tiện một kiện cũng không thấp hơn 500 lượng!"
Ôn Thuần bổ sung nói: "Người nhà này đã nhìn thấy sự phú quý chân chính rồi. Sau khi hòa li thì thân phận của đại phòng liền thay đổi, thành trưởng tử đích tôn, không hề là con vợ lẽ, đối với Ôn Lượng hay Ôn Uyển đều tốt!"
Ngô thị: "Sau khi hòa li, Chu thị không cần thỉnh an mẹ mỗi ngày nữa, bà ta không có lý do gì không đồng ý". Ôn Hậu: "Trấn trên trải qua xây dựng thêm, tiệm mi kia ở phố cũ, đối lập với vài thập niên trước thì đã không đáng bao nhiêu bạc. Nếu cho thuê, hiện tại mỗi tháng cũng chỉ thu được 700 văn tiền thuê, bán cũng cũng chỉ có thể bán được 50-60 lượng. Gần đây vốn dĩ Ôn Gia Phú đã có tính toán bán tửu lầu với giá ba trăm lượng. Hơn 300 lượng còn không đáng giá bằng một kiện trang sức trong tay bọn họ, sao bọn họ có thể coi trọng chứ?"
Ôn Lạc: "Hơn nữa Tam tỷ lại dọa bọn họ, nhà ta có Thập Thất ca làm chỗ dựa, Ôn Uyển vẫn còn chưa trưởng thành, sau khi bọn họ cân nhắc lợi và hại thì đương nhiên bọn họ sẽ lấy tửu lầu và cửa hiệu ra”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận