Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 657: Về Nhà Me De

Chương 657: Về Nhà Me DeChương 657: Về Nhà Me De
"Bát công chúa!" Ôn Noãn quay đầu nhìn nóc nhà, tiếng rống của sư tử hà đông.
Thiếu chút nữa xốc tung nóc nhal
Nàng muốn tuyệt giao với nàng ấy!
Bát công chúa sợ tới mức lăn từ trên nóc nhà xuống.
Ôn Hậu đang tìm Nạp Lan Cẩn Niên đi ăn cơm ở khắp nơi, xa xa thấy một bóng hình lăn xuống từ trên nóc nhà, sợ tới mức linh hôn nhỏ bé đều thiếu chút nữa bay!
Sắc mặt hắn biến đổi, cất bước, giơ chân, vội vàng chạy tới đỡ nàng.
Bát công chúa nhắm chặt hai mắt, mặt tái nhợt.
Vì hạnh phúc nửa đời sau của Thập Thất vương thúc mà nàng sẽ phải tan xương nát thịt đúng không?!
Ôn Hậu đặt Bát công chúa ở trên mặt đất, tay đau đến mức sắc mặt hắn lập tức trắng: "Được, không có việc gì!"
AI Không đau?
Hai chân nhẹ nhàng rơi xuống đất, Bát công chúa mới mở mắt ra, sau đó nhẹ nhàng thở ra: "Ôn nhị ca, cảm ơn huynhil"
Ôn Hậu nhịn không được hỏi: "Bát cô nương, cô không có việc gì bò lên trên nóc nhà làm gì?"
Bát công chúa cũng sợ tới mức không nhẹ, nhưng nghĩ đến chuyện mình vừa làm, sao nàng có thể nói với ca ca của cải trắng là nàng đang nhìn lén xem heo gặm cải trắng thế nào?
"Không, tôi chỉ phơi nắng tí thôi! Ha hả -"
Hù chết bảo bảo!
Thập Thất hoàng thúc, người nhất định phải đem Noãn Noãn ôm về nhà đấy!
Vì hai người họ, thiếu chút nữa mạng nhỏ của nàng đã mất rồi!
Lúc này Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn đã đi tới.
Khóe miệng Nạp Lan Cẩn Niên khẽ nhếch, rõ ràng tâm tình rất tốt!
Ôn Noãn lại bị một màn vừa rồi làm sợ tới mức quên hết tất cả mọi thứ.
Nàng nhanh chóng đi tới bên cạnh Ôn Hậu, nhìn kỹ tay hắn một chút, sau đó mới thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Chỉ bị trật khớp, tiếp lại là được."
Nàng chỉnh lại tay cho hắn: "Được rồi".
Bát công chúa: "Sẽ không ảnh hưởng tới việc Ôn nhị ca tham gia kỳ thi mùa xuân chứ?"
Thương gân động cốt một trăm ngày! Trước khi kỳ thi mùa xuân diễn ra có thể hồi phục hay không đây?
Ôn Noãn trừng mắt nhìn Bát công chúa một cái: "Yên tâm, sẽ không!"
Bát công chúa chột dạ mỉm cười.
Ôn Hậu giật giật tay phải: "Thật không đau, Bát cô nương không cần lo lắng."
Bát công chúa thở dài nhẹ nhõm một hơi, cười lấy lòng với Ôn Noãn, ôm tay nàng làm nũng nói: "Noãn Noãn, đừng nóng giận!"
Thập Thất hoàng thẩm, đừng tức giận mài
Thập Thất hoàng thúc của ta tuyệt đối đáng giá phó thác cả đời!
Ta tuyệt đối không hố côi Ôn Hậu thấy Bát công chúa cười ninh nọt với Noãn nhi như vậy, hai người lại thân mật như thế.
Tiền triều có một vị công chúa yêu thích nữ sắc!
Không biết vị Bát công chúa này có như thế không?
Nghĩ như vậy, cả người Ôn Hậu đều không khỏe, hắn vội tách hai người ra: "Ăn cơm! Ăn cơm!"
Ngày hôm sau
Là ngày Ôn Gia Mỹ quay về nhà mẹ đẻ.
Hai người sáng sớm đã mang theo lễ dày tới cửa.
Ngô Khải Nghiệp đỡ Ôn Gia Mỹ xuống xe ngựa.
Ôn Noãn nhìn chân Ôn Gia Mỹ có chút mềm, cười: "Nhị cữu, canh uống ngon không? Hôm nay cháu cũng chuẩn bị cho người nhé!"
Sắc mặt Ngô Khải Nghiệp hồng lên, trừng mắt nhìn Ôn Noãn một cái: "Không cần!"
Nói xong ông ấy đỡ Ôn Gia Mỹ vào nhà.
Ôn Noãn bật cười.
Trong bữa tiệc, người một nhà nhìn hai người Ôn Gia Mỹ cùng Ngô Khải Nghiệp mặt mày đưa tình, mặt mang ý cười, dáng vẻ hạnh phúc khiến mọi người đều cực kỳ vui mừng.
Cơm nước xong, Ôn Noãn cùng Ôn Gia Mỹ, Ngô Khải Nghiệp thảo luận về chuyện xưởng gốm sứ.
Ôn Noãn cho bọn họ một chồng bản vẽ, để bọn họ bảo mọi người làm theo.
Hiện tại việc làm ăn của xưởng gốm sứ rất tốt, mỗi ngày lo liệu không hết vì quá nhiều việc, hơn nữa còn phải mời một đám sư phó về hỗ trợ.
Ngô Khải Nghiệp nghĩ đến cái gì nói: "Noãn nhi, chưởng quầy cửa hàng nói, Trình quản sự kia lại tới nữa, cũng chỉ mua dụng cụ pha trà cháu làm."
"À, không cần phải xen vào chuyện của ông ta. Nếu ông ta muốn tìm hiểu cái gì thì mọi người chỉ cần nói không biết là được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận