Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 679: Đồ Khốn Nào Làm

Chương 679: Đồ Khốn Nào LàmChương 679: Đồ Khốn Nào Làm
Khi xe ngựa đi qua phố xá sầm uất, Ôn Noãn nhấc lên mành xe ngựa nhìn ra bên ngoài.
Ôn Noãn thấy một nam tử đi ra từ hẻm nhỏ, phía sau hắn còn đi theo một vị nữ tử, nàng ta nắm chặt tay hắn, vẻ mặt thẹn thùng hôn hắn một cái.
Xe ngựa di qua.
Ôn Noãn không nhịn được hô một tiếng: "Dừng lại!"
Lâm Đình Hiên đã trở vê quân doanh để chuẩn bị cho việc đi Đông Lăng quốc diễn võ quân sự, người đánh xe chính là Lâm Phong.
Lâm Phong lập tức dừng xe ngựa sang một bên!
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn theo ánh mắt của Ôn Noãn: "Thấy ai vậy?"
Lúc này, trưởng tử Chu Hoa Nhạc của Quốc Tử Giám Tế Tửu từ ngõ nhỏ đi ra.
Ôn Noãn cau mày: "Đi thôi!"
Xe ngựa tiếp tục lên đường.
Nạp Lan Cẩn Niên thấy là Tế Tửu Quốc Tử Giám, nghĩ lại liền hiểu vì sao Ôn Noãn lại cau mày.
"Đó là đại công tử của Tế Tửu Quốc Tử Giám sao?" Ôn Noãn hỏi.
Nàng không biết rõ về các công tử thế gia ở Kinh Thành, nhưng nam tử vừa rồi chính là vị hôn phu của Lương Tử Vận.
"Ừ"
"Thập Thất ca, huynh có thể giúp muội tra nữ tử trong hẻm kia là ai được không?"
"Vương phi đã thỉnh câu, bổn vương không thể từ chối!"
Ôn Noãn: "..."
Người này thật là!
Trong cung
Khi Khâm Thiên Giám đang chọn ngày đại hôn cho Nạp Lan Cẩn Niên, ông ấy nhìn trên ngọc điệp hoàng gia ghi lại tuổi của Cẩn Vương và Thái Hậu có gì đó không đúng!
Một người trẻ hơn hai tuổi, một người già hơn hai mươi tuổi!
Có phải đã bị sửa lại rồi không?
Ông ấy cầm ngọc điệp đi đến Khang Ninh Cung dò hỏi.
Thái Hậu rất hài lòng khi thấy Khâm Thiên Giám tìm tới mình nhanh như vậy, ngày thường ông già này chọn ngày tế trời thôi mà cũng phải chọn vài tháng mới chọn được!
"Có phải đã định xong ngày lành rồi phải không? Khi nào tiểu định? Khi nào đại định? Khi nào thành hôn?"
"Bẩm Thái Hậu, vẫn còn đang chọn ngày. Vi thần chỉ là có nghi hoặc, mời Thái Hậu nhìn xem sinh thần bát tự của Thái Hậu và sinh thần bát tự của Cẩn Vương có chỗ nào sai không?" Ông ấy cung kính đưa ngọc điệp hoàng gia lên.
Mỗi năm đều có đại điển tế trời, ngày đại điển tế trời tuyệt đối không thể sung khắc với mấy người Hoàng Thượng, Thái Hậu, Hoàng Hậu, Cẩn Vương và các vị hoàng tử, công chúa.
Đặc biệt là Hoàng Thượng, Hoàng Hậu cùng Thái Hậu, Cẩn Vương, cho nên ông ấy nhớ rất rõ ràng! Vinh ma ma lập tức đi xuống nhận lấy.
Sai rồi ư?
Thái Hậu ngạc nhiên: "Tại sao lại sai?”
Bà nhận lấy ngọc điệp từ trong tay Vinh ma ma, thấy chữ được sữa bên trên!
Sao có thể là tức giận bình thường!
Là con rùa đen tên khốn kiếp nào đem thanh xuân như hoa nở của bà đổi thành tàn hoa bại liễu, gần đất xa trời vậy!
"Là ai ăn gan hùm mật gấu dám sửa lại bát tự của ai gia!" Thái Hậu rống giận!
Sửa thì sửa!
Nhưng có thể sửa trẻ hơn hai mươi tuổi không!
Tại sao lại sửa bà thành thế này!
Sửa già đi một hai tuổi bà cũng cho qua, nhưng đây lại sửa già đi hai mươi tuổi!!!
Tức chết bài
Nạp Lan Cẩn Niên hắt xì một cái!
Ninh Vương hắt xì một cái!
Ninh Vương xoa xoa đầu, tự suy nghĩ có phải mình lại làm sai gì rồi không?
Nhưng gần đây không làm gì nhal
Ngày thứ hai
Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên lại đi xem bệnh cho Từ lão thái gia, lần này Ôn Noãn tới xem mạch cho Từ lão thái gia thì chỉ có một mình Từ lão ở đó!
Từ lão đã đuổi những người khác đi rồi!
Miễn cho Ôn Noãn nhìn thấy bọn họ hoặc là bọn họ biểu hiện ra cái gì, làm Ôn Noãn sốt ruột!
Hôm nay khá hơn ngày hôm qua nhiều, Từ lão thái gia thậm chí có thể tự ngồi dậy.
Các thái y cũng đã rời đi.
Khi Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên rời đi, bọn họ gặp phải Từ Sở Lâm.
Từ Sở Lâm chỉnh đốn trang phục hành lễ, cung kính: "Sở Lâm gặp qua Cẩn Vương, Tuệ An quận chúa."
Ôn Noãn gật đầu, xem như đáp lại, đang muốn rời đi.
Từ Sở Lâm lại nói: "Tuệ An quận chúa là đồ đệ của nhị gia gia ta sao?"
"Ừ." Ôn Noãn nhàn nhạt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận