Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 698: Không Bắn Trúng Bia Nào?

Chương 698: Không Bắn Trúng Bia Nào?Chương 698: Không Bắn Trúng Bia Nào?
Hoàng thượng nhìn thoáng qua Lý công công: Theo đi!
Không nghe Tuệ An quận chúa hiểu được một chút sao?
Nếu nàng biết được tám chín phần thì ông sẽ không đánh cược, nhưng nếu nàng biết được một chút thì ông sẽ đánh cược vậy.
Ai bảo ông nghèo làm chỉ!
Lý công công khụ khụ: "Quách Đại tướng quân, tôi cũng cược Tuệ An quận chúa thắng, một trăm vạn!"
Quách Đại tướng quan:
Hai người này dường như có hơi xem thường con gái của ông ta?
Nghĩ rằng con gái của ông ta sẽ thất bại sao?
Quách Đại tướng quân ngoài cười nhưng trong không cười: "Cẩn vương nói đùa, nhà của thần làm gì có nhiều bạc! Hơn nữa mạt tướng không chơi cá cược!"
Hoàng thượng thất vọng: Một đại nam nhân mà không chơi cá cược? Thật sự là thua cả Quách cô nương!
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Trong nhà không nhiều bạc, cũng không dám cược, xem ra Quách Đại tướng quân cũng không hề tin tưởng con gái của mình! Tôi đã hiểu, đã hiểu! Đây là biết chắc sẽ thua rồi!"
Hắn còn muốn từ giờ trở đi tích góp thêm chút sính lễ, đến lúc đó lấy núi vàng, núi bạc, núi ngọc, quặng mỏ làm sính lễ.
Quách Đại tướng quân: ”..."
Thật sự là tức chết ông ta mài
Ai không tin hả?!
Ông ta chỉ là không muốn tỏ vẻ giàu có thôi được không!
Lúc này một tiếng chiêng vang lên.
Cách đó không xa, Ôn Noãn cùng Quách Minh Diễm cưỡi trên hai con ngựa cùng lúc phi ra ngoài.
Cùng lúc đó, hai mũi tên nhọn bay ra với tốc độ còn nhanh hơn cả ngựa.
Ôn Noãn cưỡi ngựa, eo nhỏ thẳng táp, ngồi vững vàng ở trên lưng ngựa.
Tay nàng nhanh chóng đưa về phía sau lấy ra một cây cung, sau đó kéo cung bắn tên!
Tay lại đưa ra, vừa lấy, kéo cung, bắn tên!
Tốc độ của nàng rất nhanh, giống như căn bản không cần nhắm, mũi tên đã trực tiếp bay dil
Một mũi tên bay qua trước mặt mọi người.
Mọi người đều không nói nên lời khi nhìn động tác của Ôn Noãn.
Bọn họ nhìn bia ngắm trong vòng một trăm mét bên này của Ôn Noãn, hai trăm mét, ba trăm mét, không có một mũi tên nào hết:
"Tuệ An quận chúa là không quan tâm có bắn trúng hay không, chỉ cần bắn ra ngoài là được sao?"
Mà Quách Minh Diễm ở bên kia, đã bắn trúng hai cái bia ngắm ba trăm mét, hơn nữa còn là giữa hồng tâm!
"Hay là Tuệ An quận chúa muốn bắn vào bia ngắm bốn trăm mét sao?"
"Ngươi nói vui đùa cái gì vậy, những bia ngắm kia cũng chỉ để trưng bày thôi, ta chưa từng nghe có người bắn trúng, sao có thể xuất hiện chuyện mèo mù vớ phải chuột chết! Điều này sao có thể xảy ra!"
"Cũng không thể nói như vậy! Năm đó Cẩn vương cũng đã bắn trúng một loạt bia tám trăm mét, nếu không thì bia ngắm cũng sẽ không cắm xa như vậy!"
"Ngươi cảm thấy thế giới này có mấy Cẩn vương?"
Đúng vậy.
Ở đây đều là quan lớn nhất phẩm, quyền cao chức trọng mà tuổi cũng lớn!
Có thể nói bọn họ đều có hơi mờ mắt, quá xa thì bọn họ sẽ nhìn không rõ.
Hoàng tử trẻ tuổi hơn một chút thì không nói, bọn họ có thể nhìn thấy phía xa, chớp mắt, rồi lại chớp mắt...
Mũi tên dường như bắn trúng bia ngắm năm trăm mét.
Đoạn đường thi đấu cưỡi ngựa bắn cung cũng không quá xa, chỉ có năm km, rất nhanh đã xong.
Hiện tại kết quả bắn cung vẫn còn đang chờ được tính, Ôn Noãn không muốn đợi nên nói với Quách Minh Diễm: "Đừng lãng phí thời gian! Chúng ta sang trận tiếp theo đi!"
Dứt lời Ôn Noãn đã cưỡi ngựa đến sân bắn cung.
Quách Minh Diễm cũng biết lúc đó Ôn Noãn vừa lấy tên vừa bắn, cứ cầm lấy tên rồi bắn, dường như thi xem ai bắn ra nhiều cung hơn mà không phải là xem ai bắn chuẩn hơn vậy!
Nàng ta liếc mắt nhìn bia ngắn ba trăm mét, không có một cây nào trúng, nàng ta mỉm cười: "Tuệ An quận chúa không dám chờ kết quả sao? Vậy được thôi!"
Ôn Noãn tỏ ra kinh ngạc: "Tôi chỉ sợ có kết quả rồi, cô sẽ không đấu nổi nữa!"
Như vậy thì sao nàng có thể lấy một trăm vạn lương của trận thắng phía saul
Quách Minh Diễm trợn tròn mắt!
"Tuệ An quận chúa thật lợi hại, thế mà lại cảm thấy chỉ cần bắn bừa đã có thể thắng được tôi!"
Ôn Noãn gật đầu: "Thắng cô cũng không khó, tôi nhắm mắt vẫn có thể thắng chứ nói giờ mở mắt bắn bừa?"
Quách Minh Diễm: "..."
Xùy!
Thật là ba hoa khoác lác!
"Vậy cũng được, bạc của nhà tôi đang chờ cô lấy về đó!"
Ôn Noãn: "Nhanh lên! Cảm ơn!"
Quách Minh Diễm: '..."
Mọi người: ”...'
Bạn cần đăng nhập để bình luận