Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 705: Tự Đề Cử

Chương 705: Tự Đề CửChương 705: Tự Đề Cử
Ngày hôm sau.
Ở trên buổi lâm triều, hoàng thượng khen Xương bình bá dạy con có cách, trưởng tử là tướng quân, con thứ là thám hoa, một văn một võ, đều ra sức cống hiến cho nước nhà.
Xương bình bá nghe mà chẳng hiểu ra sao, ông ta mơ hồ đi ra Kim Loan Điện.
Lý thừa tướng đi tới bên cạnh ông ta: "Xương Bình bá, lợi hại thật! Không nghĩ tới Lâm tướng quân lại điệu thấp như thế! Không lên tiếng thì thôi, lên tiếng một cái liên thật kinh người! Thật là hậu sinh khả uý! Rường cột nước nhà trong tương lail"
Xương Bình bá: "..."
Binh Bộ thượng thư đi tới bên người ông ta: "Xương Bình bá, thật là thâm tàng bất lộ! Phong thái hôm qua của Lâm tướng quân quả thực làm người thấy khâm phục! Bội phục không thôi! Khó trách ông lại bảo trưởng tử đi lái xe ngựa! Lần sau có chuyện tốt như thế nhớ gọi theo nhi tử của tôi nữa đó! Nhi tử của tôi cũng biết lái xe ngựa!"
Tối hôm qua ông ấy đã bảo nhi tử đi học rồi?
Xương Bình bá: "
Hộ Bộ thượng thư: "Xương Bình bá! Ông lừa tôi thật là thảm mài! Tự dưng lại mất 50 vạn lượng!"
Ngày hôm qua ông ấy cũng định cược theo Hoàng Thượng.
Nhưng mà vừa nghe đánh cuộc Lâm tướng quân thắng thì ông ấy liền lùi bước!
Nếu không phải ngày thường luôn nghe Xương Bình bá tỏ ra ghét bỏ lúc nói tới Lâm tướng quân, không học vấn không nghề nghiệp, ngỗ nghịch bất hiếu.
Nhắc tới Lâm tướng quân liên một bộ hận sắt không thành thép!
Vậy thì ông ấy đã không để mất 50 vạn lượng rồi!
Làm ông ấy hối hận tới mức suốt đêm không ngủ.
Thắng thì chính là vốn riêng của ông ấy đấy!
Có 50 vạn lượng làm vốn riêng? Vậy thì ông ấy còn cần phải mỗi ngày chỉ để năm văn tiền trong túi, cũng không dám đi ra ngoài uống một ngụm trà với đồng liêu sao?
Xương Bình bá: "
Lúc này Ngũ Thành Binh Mã Tư cũng đã đi tới: "Xương Bình bá dạy con có cách thật! Lâm tướng quân rất có tiên đồ! Quả thực chính là ngôi sao sáng tương lai! Bội phục! Bội phục!"
Xương Bình bá: "
Ngũ Thành Binh Mã Tư nói xong liền rời đi.
Xương Bình bá vội kéo ông ta lại: "Lưu đại nhân, cái gì Lâm tướng quân? Nhi tử của tôi thành tướng quân rồi à?
Ngũ Thành Binh Mã Tư: "..."
"Xương Bình bá, ông không biết sao? Ngày hôm qua trong cuộc thi đấu võ đi sứ Đông Lăng, Lâm Đình Hiên một mình đấu thắng toàn bộ lôi đài, bắt sống Quách đại tướng quân trong trận pháp! Được Hoàng Thượng phong thành Định Viễn đại tướng quân, năm mới liền mang binh đi sứ Đông Lăng!"
Xương Bình bá: 'Không phải hắn đi lái xe ngựa sao?"
Ngũ Thành Binh Mã Tư nghe xong liền hâm mộ: “Đúng vậy! Lại nói, Xương Bình bá, sao Lâm tướng quân có thể đánh xe ngựa cho Tuệ An quận chúa vậy? Thật là tinh mắt! Đúng rồi, hiện tại hắn phải huấn luyện binh lính nên chắc không có thời gian đánh xe ngựa nữa đúng không? Ông bảo Lâm tướng quân đề cử tiểu nhi tử của tôi đi đánh xe ngựa được không! Tiểu nhi tử của tôi đánh xe rất lợi hại!"
Hôm nay trước khi ra cửa ông ấy đã bảo hắn đi học, hiện tại chắc là đã học xong rồi đúng không?
Các quan viên khác đi qua, nghe xong cũng đều chạy tới.
Lễ Bộ thượng thư: "Tiểu tử kia nhà tôi không biết gì cả, chỉ biết đánh xe ngựa mà thôi! Xương Bình bá, ông bảo Lâm tướng quân đề cử giúp tôi được không! Tôi bảo đảm hắn đánh xe ngựa vừa ổn vừa nhanh!"
Tiểu tử thúi kia học đánh xe ngựa cả buổi sáng, hiện tại chắc là vừa nhanh vừa ổn đúng không!
Lại Bộ thượng thư: "Tiểu tôn tử của tôi đã đánh xe ngựa từ nhỏ tới lớn! Xương Bình bá cũng từng gặp rồi đúng không?! Khi còn nhỏ hắn cứ thích ngồi ở trên xe ngựa không nỡ xuống dưới! Hắn cũng cực kỳ yêu thích xe ngựal Xương Bình bá, nhờ Lâm tướng quân đề cử với Tuệ An quận chúa giúp tôi!"
"Tạ đại nhân, tôn tử kia của ông lúc nhỏ nhìn thấy ngựa liên sợ tới mức khóc lớn, còn cái gì mà cực kỳ yêu thích xe ngựa! Ông đứng sang một bên đi, đừng đoạt với chúng tôi!" Lễ Bộ thượng thư vạch trần không chút khách khí.
"Con của ông ngay cả ngựa cũng không dám cưỡi, lại còn học người khác đánh xe ngựa làm gil Ông mới nên tránh sang một bên thì có'.
Vì thế vài vị quan to nhất phẩm vì tranh đoạt chức vị xa phu đánh xe ngựa cho con/cháu của mình mà cãi nhau trước cửa Kim Loan Điện!
Xương Bình bá: “...'
Thế giới này có phải thật không? Sao ông ta thấy có chút xa lạ?!
Còn có người tranh nhau muốn con cháu mình đi đánh xe ngựa?
Sao ông ta lại không biết đánh xe ngựa có tiên đồ như thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận