Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 731: Thiệt Tình Yêu Nhau

Chương 731: Thiệt Tình Yêu NhauChương 731: Thiệt Tình Yêu Nhau
Hoàng Hậu tức muốn hộc máu nói: 'Lương thái y! Ngươi mau ngẫm lại biện pháp lấy cổ trong người bọn họ ra!"
Như vậy ai chịu nổi chứt
Quả thực là ghê tởm chết người!
Lương thái y khó xử: "Hoàng hậu, thân cũng không quá am hiểu về cổ trùng, uyên ương cổ này chỉ tôn tại trong truyền thuyết, hơn nữa chưa từng có ai trúng, thần cũng không biết lấy cổ ra như thế nào!"
Vừa rồi Bát công chúa cũng kéo theo Ôn Noãn tới đây xem náo nhiệt cùng mọi người.
Bát công chúa thấy Quách Minh Diễm và Trịnh Dương thân thiết với nhau thì trợn mắt há hốc mồm, sau đó là cười to: "Quách Minh Diễm, thì ra cô với Trịnh Du mới là thiệt tình yêu nhaul”
Quách Minh Diễm lườm Bát công chúa một cái: "Ta và Dương Dương đương nhiên là thiệt tình yêu nhau!"
Bát công chúa sửng sốt xong lại tiếp tục cười tol
Ôn Noãn: "..."
Khủng bối
Mọi người cũng cảm thấy buồn cười, lại không nỡ nhìn thẳng.
Hoàng Thượng và Nạp Lan Cẩn Niên bất tri bất giác tới.
Hai người đứng ở phía sau mọi người, nhìn thấy tất cả mọi chuyện.
Hoàng Thượng tức giận đến thổi râu trừng mắt: "Quả thực là đồi phong bại tục, có nhục văn nhãt"
Một tiếng quát lớn này làm kinh động mọi người đang xem náo nhiệt.
Mọi người vội hành lễ: "Tham kiến Hoàng Thượng”.
Quách lão Đại tướng quân vừa xấu hổ lại vừa tức giận, ông ta thấy Hoàng Thượng tới thì lập tức hành lễ nói: "Hoàng Thượng, cầu Hoàng Thượng cứu Minh Diễm! Hai người bọn họ là thật sự trúng cổi Hiện tại thần trí không rõ, ăn nói lung tung!"
Hoàng Thượng nhìn về phía Quách lão Đại tướng quân cùng Quách đại tướng quân hừ lạnh một tiếng: 'Lão tướng quân và Quách tướng quân dạy dỗ ra một nữ nhi thật tốt, Nạp Lan quốc nghiêm cấm nuôi cổ trùng, nghiêm cấm dùng cổ thuật hại người, nghiêm cấm tất cả mọi việc liên quan tới cổ trùng! Quách cô nương biết pháp còn phạm pháp, dùng cổ để mưu hại Tuệ An quận chúa, phải bị tội gì?!"
Quách lão đại tướng quân cùng Quách đại tướng quân vội quỳ xuống: "Hoàng Thượng, oan uổng! Cổ này không phải do Minh Diễm hại! Nói nàng hại Tuệ An quận chúa càng là chuyện giả dối! Hoàng Thượng đừng nghe người khác nói bừal"
Trịnh Dương cũng quỳ xuống: "Hoàng ông ngoại, cổ này không liên quan tới Diễm Diễm, là cháu hạ. Hơn nữa cháu chỉ hạ cho Diễm Diễm, tuyệt đối không có ý hại Tuệ An quận chúa”.
Quách Minh Diễm cũng quỳ xuống, thâm tình nhìn Trịnh Dương một cái rồi mới nói: 'Hoàng Thượng, đây chỉ là vật chứng cho tình cảm của ta với thế tử, chỉ vì ở bên nhau lâu dài, thiên trường địa cửu, tuyệt đối không có ý hại người!"
Mọi người: ”...'
Ngũ công chúa cũng quỳ xuống: "Phụ hoàng, là nhi thân dạy dỗ không tốt, cổ trùng là thế tử hạ. Nhưng hắn cũng là vì khuynh mộ Minh Diễm nên nhất thời phạm sai lầm, không có ý hại người khác! Cầu phụ hoàng đừng trách phạt".
Hoàng Thượng bị tức cười, không cần trách phạt?
"Quả thực là khốn nạn! Còn dám phủ nhận! Hại người ngược lại còn hại mình, liền nghĩ ra biện pháp như vậy để cho qua? Quả thực là tội không thể tha! Trâm đã điều tra xong, cổ này vốn là của nữ nhi của Đặng đại nhân, Đặng Lạc Sam, sau đó nàng vứt bỏ, bị Quách Minh Diễm nhặt đi, sau đó nàng ta lại dùng để mưu hại Tuệ An quận chúal...'
Mấy người Quách gia: "..."
Hoàng Hậu quay đầu nhìn về phía Đặng Lạc Sam, trong mắt tràn đầy tức giận.
Đặng Lạc Sam cũng cực kỳ kinh ngạc, nhưng cảm nhận được tâm mắt của Hoàng Hậu, trong lòng nàng ta kinh sợ, lắc lắc đầu, tuy rằng nàng ta đoán được là Quách Minh Diễm nhặt cổ trùng kia đi hại Tuệ An quận chúa, nhưng nàng ta không hề nói bất cứ điều gì
Hoàng Thượng: "Trịnh Dương và Quách Minh Diễm dùng cổ trùng mưu hại Tuệ An quận chúa không thành, hại người nhưng cuối cùng lại thành hại mình, xong việc lại cố ý đùn đẩy trách nhiệm, lừa dối cho qua chuyện, ý đồ giảm bớt tội, không có ý hối hận, tính chất ác liệt, tội ác tày trời! Làm người tức giận!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận