Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 745: Uyen Ương Cổ Được Giải

Chương 745: Uyen Ương Cổ Được GiảiChương 745: Uyen Ương Cổ Được Giải
Mỗi năm vào đầu hạ, Ninh Vương đều sẽ tổ chức cuộc thi vẽ tranh ở Ninh Vương phủ, hơn nữa còn đồng ý một điều kiện trong khả năng cho phép của người đứng đầu cuộc thi, lấy điều này làm khen thưởng.
Hơn nữa Ninh Vương rất thích nữ tử biết vẽ tranh.
Đây là một cơ hội rất tốt để tiếp cận Ninh Vương.
Không phải nàng ta rất kiêu ngạo sao?
Cho nàng ta một cơ hội, chờ vào Ninh Vương phủ thì sẽ có cơ hội lấy được di chiếu và nhìn xem nội dung bên trong là gì, nếu là di chiếu truyền ngôi thì nhất định phải phá hủy!
"Vâng." Đại hoàng phi mỉm cười.
Hoàng Hậu lại hỏi: "Hai người ở huyện Ninh Viễn kia... Đã lên đường rồi chứ?"
"Lên đường, khoảng trong năm cũ, trước khi sang năm mới sẽ đến."
Năm cũ? Chậm như vậy!
Nhưng mà nếu Hoàng Thượng biết sẽ càng cảm thấy ghê tởm đúng không!
Hoàng Hậu nghe vậy, cuối cùng tâm trạng cũng thoải mái hơn một chút, bà ta xua tay: "Ngươi đi về trước đi! Ta lại nghĩ cách nói với Hoàng Thượng chuyện cho đại hoàng tôn trở về."
Nếu lại không trở vê thì sẽ đến ngày tết!
Còn có Minh Diễm và Trịnh Dương cũng cần phải nhanh chóng chữa trị, bọn họ đã trở thành trò cười của toàn thành!
Ngày nào Lý quý phi cũng lấy việc này ra giêu cợt bà ta.
Ngày nào ngự sử cũng nói bọn họi
"Vâng!"
Đại hoàng tử phi đồng ý, sau đó lui xuống.
Lúc Đại hoàng tử phi rời khỏi Khôn Ninh Cung, từ rất xa, vừa lúc nhìn thấy một nhà Nhị hoàng tử rời khỏi chỗ của Lý quý phi.
Một nhà vừa nói vừa cười, thật là hài hòa.
Bà ta có chút buồn bực, vẻ ngoài của nhị hoàng phi bình thường như vậy, cũng không có sở trường gì đặc biệt, nhưng vì sao nhị hoàng tử lại kính trọng nàng ta như vậy?
Nhị hoàng tử cũng nhìn thấy bà ta, khẽ cười: "Đại hoàng tẩu, cuối năm, bao giờ đại hoàng huynh mời trở về ăn tết vậy? Phụ hoàng còn chưa phê chuẩn sao?"
Đại hoàng tử phi ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Làm phiền nhị hoàng thúc ở trước mặt phụ hoàng nói mấy lời hay thay đại hoàng tử!"
Nhị hoàng tử cười nói: "Ha ha, được! Nhất định, nhất định!"
Đại hoàng tử phi khẽ cười: "Đa tạ nhị hoàng thúc."
Nói rồi bà ta lập tức rời đi.
Hư tình giả ý!
Đêm tháng chạp, trăng non lên sân khấu, ngôi sao không có đến buổi hẹn, tiết trời lạnh lão.
Một bóng người mảnh khảnh mặc áo choàng màu đen, cả người được vậy kín dưới lớp quan áo màu đen, đứng ở một thôn trang bị vứt bỏ, nhìn vâng trăng khuyết trên bầu trời, thân ảnh kia hình như đang đợi người.
Rất nhanh một người mặc quần áo màu đen đã đi đến bên người nàng ta, cung kính hành lễ với nàng ta.
Từ xa nhìn lại, người mặc quần áo màu đen hơi cúi đầu, bóng người lộ ra cảm giác kính sợ.
"Quách Minh Diễm nên khôi phục bình thường, nếu không sẽ chơi không vui." Giọng nói lạnh nhạt, thế nhưng còn lạnh lẽo hơn tiết trời đêm của tháng chạp này.
Thật là phế vật, chuyện đơn giản như vậy cũng làm không xong.
Lãng phí một đôi uyên ương cổ.
"Vâng!"
Hai bóng người gặp nhau chưa đầy một phút đã tách ra rồi biến mất ở trong bóng đêm.
Hai ngày hôm sau, cuối cùng Quách gia cũng tìm được một đại phu dân gian giúp Quách Minh Diễm và Trịnh Dương lấy uyên ương cổ trong cơ thể ra ngoài.
Sau khi tỉnh lại, câu nói đầu tiên của Quách Minh Diễm chính là: "Ta muốn hòa liI"
Trịnh Dương cũng nói: "Ta cũng muốn hòa li."
Hắn ta không đánh lại Quách Minh Diễm!
Nhưng mà hai người cũng đã bái đường, cũng là phu thê thật sự, còn hòa li cái rắm ấy!
Quách lão đại tướng quân ném một cái tát lên mặt Quách Minh Diễm : "Câm miệng! Về sau không được nhắc lại hai chữ này! Cháu có biết..."
Quách lão đại tướng quân hung hăng mắng hai người một trận.
Còn ngại chưa đủ mất mặt sao?
Bọn họ đã không còn mặt mũi để vứt nữal
Quách Minh Diễm ôm mặt, vẻ mặt không thể tin được.
Trong lòng cảm thấy cực kỳ tủi thân!
Gả cho Trịnh Dương? Biết sớm thì lúc trước nàng ta đã trực tiếp gả cho đại hoàng tôn rồi!
Nhưng Quách Minh Diễm là một người vô cùng biết tự an ủi bản thân.
Nàng ta càng thêm tức giận phấn đấu luyện võ, chỉ chờ đến lúc đi sứ Đông Lăng quốc sẽ tỏa sáng rực rỡ.
Mặc dù Hoàng Thượng phạt nàng ta, hàng chức vị của cha và ông nội nàng ta, nhưng lại không hủy bỏ chức vị phó tướng của nàng ta, hơn nữa cũng bảo lưu tư cách đi sứ Đông Lăng của nàng ta.
Bởi vì nữ tướng cũng chỉ có một mình nàng ta! Hoàng Thượng tuyệt đối sẽ không không cho nàng ta đi sứ.
Chỉ có người chân chính có bản lĩnh mới không bị người đánh chết, giống như nàng ta vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận