Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 751: Keu Oan

Chuong 751: Keu OanChuong 751: Keu Oan
Sắc mặt Hoàng Hậu biến đổi, âm thầm trừng mắt liếc nhìn Lý quý phi một cái.
Sắc mặt hơi hòa hoãn của Hoàng Thượng lại trâm xuống.
Những phi tân khác cũng hư tình giả ý nói: "Đại hoàng tử, đại hoàng tôn canh giữ hoàng lăng lâu như thế chắc chắn đã biết sai rồi, Hoàng Thượng cho bọn họ quay về ăn Tết đi!"
"Đúng thết Tết nhất, đoàn viên quây quần bên nhau mới may mắn"...
Bọn họ cũng không dám nói giống như Lý quý phi.
Hoàng Thượng nghĩ đến hai người đã canh giữ hoàng lăng gần tám tháng, tổng cộng chép hơn 300 bản kinh Phật, xem ra có ý hối cải thật.
Tết nhất, là thời khắc gia đình đoàn viên, hoặc là...
Hoàng Thượng nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên: "Thập Thất hoàng đệ cảm thấy thế nào?"
"Dừng tụng kinh cầu phúc nửa chừng không biết có gây ra tác dụng ngược lại hay không!" Nạp Lan Cẩn Niên nhàn nhạt nói.
Hoàng Thượng: ”...'
Hoàng Hậu suýt chút nữa xốc cả cái bàn lên!
Hoàng Thượng ngẫm nghĩ liền nói: "Sap đến Tết rồi, bảo bọn chúng quay về ăn cùng Hoàng Hậu một bữa cơm đoàn viên đi! Ăn xong bữa cơm đoàn viên rồi quay lại canh giữ hoàng lăng cũng được. Cầu phúc không thể qua loat"
Hoàng Hậu cười nói: "Tạ Hoàng Thượng ân điển!"
Đại hoàng tử phi cũng vội cảm ơn: "Tạ phụ hoàng ân điển".
Hoàng Thượng: "Được rồi, dùng bữa đi!"
Lý công công đang chuẩn bị chia thức ăn, lại phát hiện đồ đệ của ông đi đến: "Bẩm Hoàng Thượng, Lâm Phong công tử cầu kiến Cẩn Vương."
Nạp Lan Cẩn Niên lập tức đứng lên, hắn nói với Thái Hậu cùng Hoàng Thượng: "Mẫu hậu, hoàng huynh ăn từ từ, thần đệ cáo lui."
Nếu không có chuyện lớn, Lâm Phong sẽ không cầu kiến ở trong thời điểm này.
Hơn nữa nhất định là chuyện về nha đầu kia!
Nạp Lan Cẩn Niên nói xong liền nhanh chóng rời đi.
Thái Hau:
Chuyện gì mà ngay cả cơm đều không ăn?
Hoàng Thượng: ”...'
Thập Thất hoàng đệ còn bận hơn cả vua của một nước như hắn saol
Hoàng Hậu cúi đầu, con ngươi lộ ra một tia lạnh lão.
Ở trên đường, cuối cùng cũng đến nơi!
Hại con cháu hậu đại của bà mất hết thể diện ư?
Hôm nay bà ta phải đưa cho nàng ta một phần lễ lớn cho năm mới!
Làm cho bọn họ đều trở thành trò cười của toàn thành.
Làm cho bọn họ ngày Tết đều phải nghẹn khuất! Nhưng bà ta không dám làm đến quá mức, lỡ như bị Nạp Lan Cẩn Niên tra được .…
Thuộc hạ của hắn còn có thủ đoạn hơn cẩm long vệ của Hoàng Thượng nhiều.
Như bây giờ, tuy rằng không muốn mạng của nàng ta, nhưng thanh danh bị phá hủy là nhất định.
Cửa thành
Trên một mảnh đất trống vây đầy người.
Khi xe ngựa của Ôn Noãn đi đến bên ngoài cửa thành.
Trong đám người truyền đến tiếng la hét thấu trời xanh.
Còn có tiếng quan sai xua đuổi người.
Ôn Noãn cũng không vội xuống xe ngựa.
Mà là ở trong xe ngựa nhìn động thái ở bên ngoài.
Đời trước nàng cũng không phải kẻ ngu xuẩn vô dụng, vô số kinh nghiệm nói cho nàng biết, chuyện khẩn cấp thì nên từ từ, càng hoảng loạn càng dễ làm hỏng việc.
Như vậy mới không làm sai.
Hơn nữa, nếu như chuyện đã xảy ra, cũng đã có rất nhiều người nhìn thấy, nàng có lo lắng cũng vô dụng.
Lúc này binh lính đang xua đuổi người.
"Các ngươi đi nhanh, đừng ở chỗ này gây chuyện! Nếu không ta liên bắt các ngươi vào nhà lao! Nếu các ngươi có oan khuất gì thì sang năm lại đi nha môn đánh trống minh oanl Ở chỗ này nói cũng vô dụng."
Đây là muốn hại chết bọn họ sao?
Thế mà lại nói Tuệ An quận chúa hại chết người, những người khác không biết. Nhưng những người thủ thành như bọn hắn có thể không biết sao, một vị quận chúa cầm lệnh bài thông hành mười hai canh giờ trong cả nước phải ghê gớm cỡ nào chứ?
Đại hoàng tử cũng chưa có lệnh bài thông hành cả nước đâu!
"Đúng vậy! Đi nhanh! Nha môn ở kinh thành đã đóng cửa năm ngày nay. Hiện tại mọi người đều đang ăn tết! Sang năm các ngươi lại đến nha môn đánh trống minh oan, đừng đứng ở cửa thành gây chuyện! Nhanh nâng người đi nghĩa trang. Nhỡ may va chạm phải quý nhân, các ngươi cũng sẽ không có kết cục tốt."
Dưới chân thiên tử, không có vài người dám kêu oan như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận