Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 771: Ve Tranh 1

Chuong 771: Ve Tranh 1Chuong 771: Ve Tranh 1
"Cẩn Vương đã có Cẩn Vương phi! Lại nói con nhìn thấy một người lại thích một người, hôm nay nói phải ga cho Trương Tam, nhan sắc đẹp đến nhân thần phẫn nộ! Ngày mai đòi gả cho Lý Tứ, cái gì mà Lý Tứ ôn tồn lễ độ, ngọc thụ lâm phong, đúng là khí chất của người trời! Bổn vương suy đoán ngày mai con sẽ lập tức hối hận!"
Hoài Nam vương đau đầu, nữ nhi này bị chính mình chiều hư rồi! Có chút không có não.
"Sẽ không! Con chưa từng có gặp nam tử nào đẹp hơn Cẩn Vương! Con tin tưởng hắn chính là nam tử đẹp nhất thế giới này! Con muốn làm Vương phi của hắn!"
Nàng ta là cô nương đẹp nhất thế giời, lại quý là quận chúa! Đương nhiên phải gả cho một nam tử có thân phận cao quý, lại tuấn tú nhất!
Nàng ta cảm thấy Cẩn Vương và mình thật sự là trời sinh một đôi!
Tối hôm qua nàng ta đã hỏi thăm Quách cô nương.
Quách cô nương nói Tuệ An quận chúa có xuất thân là một nông nữ, ngoại trừ gương mặt xinh đẹp và biết làm ruộng ra thì cái gì cũng không biết!
Người như vậy làm sao có thể xứng đôi với Cẩn Vương!
"Không được. Việc này con đừng nghĩ! Đi ra ngoài!" Ông ta sẽ không cho nữ nhi ga vào Hoàng gia.
Hoài An quận chúa: ”...'
Không được? Vậy nàng ta sẽ rời nhà trốn đi, tiền trảm hậu tấu!
Hoài An quận chúa xoay người rời đi.
Trong xe ngựa.
Chân chó của Đại Hôi chấm vào mực nước, sau đó một móng vuốt ve vào một tờ giấy trắng ở trên bàn.
Một dấu chân sói hiện lên trên tờ giấy.
Ngay sau đó nó vỗ một dấu chân sói lên những nơi khác nhau trên tờ giấy.
Sau khi làm xong, nó lấy khăn vải ở trên bàn lau chân sói, lau sạch mực nước dính trên móng vuốt.
Nạp Lan Cẩn Niên cầm lấy bút, bắt đầu vẽ.
Đây là lần đầu tiên Ôn Noãn nhìn thấy Nạp Lan Cẩn Niên vẽ.
Ôn Noãn nâng má nhìn hắn cầm bút vẽ trên tờ giấy.
Nét bút cứng cáp mạnh mẽ, bày mưu lập kế.
Bàn tay cầm bút lông có xương khớp rõ ràng, đầu ngón tay lộ ra vẻ gợi cảm.
Trên gương mặt tuấn tú tuyệt mỹ của nam tử đã mất đi một tia lạnh lẽo lương bạc, nhiều thêm một phần tập trung, có vẻ vô cùng nghiêm túc và trong trẻo.
Mỹ nhân đang vẽ tranh, mỹ nhân đẹp như tranh.
Ôn Noãn chống cằm ngắm nhìn.
Nạp Lan Cẩn Niên vẽ đến chỗ không biết, hắn dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Hắc, cũng bắt đầu mở cuốn sách có bìa màu đen kia ra.
Ôn Noãn chán đến chết, cũng dứt khoát lấy ra một cuốn sổ ra vẽ phác họa, dựa vào vách xe ngựa, bắt đầu ký họa.
Âm thanh sàn sạt vang lên, vang vọng trong không gian yên tĩnh.
Dưới sự chỉ dẫn của hai vật nhỏ, Nạp Lan Cẩn Niên đã hoàn thành bản đồ Hoài Nam vương phủ. Hắn nhìn bản đồ, liên hệ với địa hình bốn phía xung quanh, như suy nghĩ gì đó.
Khi tiếng sàn sạt ngừng lại, Ôn Noãn buông xuống bút.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn qua, thấy trên giấy đúng là đang vẽ hắn, là dáng vẻ hắn nghiêm túc vẽ tranh lúc vừa rồi.
Hắn nhướng mày.
Đây là lần đầu tiên nha đầu này vẽ hắn.
Kỹ thuật vẽ này rất đặc biệt.
Hắn duỗi tay cầm lấy bức họa trong tay nàng: "Ta muốn."
Ôn Noãn nhướng mày: "Tranh của ta rất đắt."
Tưởng tay không bắt sói trắng sao, tướng công tương lai cũng không được, phải trả bạc.
Nạp Lan Cẩn Niên mỉm cười, dung nhan tuyệt sắc, càng thêm quyến rũ hơn: "Trả lại cho muội một bức tranh."
Ôn Noãn nhướng mày: "Được thôi! Phải đóng dấu tư nhân của huynh lên đớ'.
Đến lúc đó cầm đến phòng đấu giá bán đấu giá, một vạn mấy ngàn lượng chắc cũng có rất nhiều người tranh nhau cướp mual
Nha đầu này, chắc không phải là muốn lấy tranh của hắn đi bán đấy chứ?
Trong lòng Nạp Lan Cẩn Niên chợt lóe lên một suy nghĩ.
"Kiểu vẽ này vẽ như thế nào? Muội dạy ta đi". Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Ôn Noan.
Ánh mắt trong sáng, nhu tình như biển, sâu thẳm và rộng lớn, dường như có thể bao phủ cả người nàng vào bên trong.
Trái tim của Ôn Noãn nhảy mạnh.
Mỗi lần hắn nhìn nàng như vậy, trái tim của Ôn Noãn sẽ lập tức rối loạn.
Người này lại bắt đầu dùng yêu thuật, muốn dùng sắc đẹp mê hoặc nàng!
Ôn Noãn chuyển ánh mắt đi nơi khác, đè nén sự rung động trong lòng xuống.
Hừ, nàng là người sẽ bị sắc đẹp mê hoặc sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận