Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 794: Vật Phẩm Đánh Cược 1

Chương 794: Vật Phẩm Đánh Cược 1Chương 794: Vật Phẩm Đánh Cược 1
Mọi người: "..."
Người dưới đài đều sôi nổi lắc đầu.
Tuệ An quận chúa nói chuyện cũng quá kiêu ngạo!
Sao có th人ll
Đế Quân Minh: "..."
Quốc chủ Đông Lăng quốc: "..."
Hoa Cảnh Hạo: "..."
Chu Thanh Hoa: '..."
Nàng vừa nói như vậy, bọn họ cũng không rõ là thật hay là giả.
Bản lĩnh nói chuyện giống như thật mà giả của Tuệ An quận chúa quá cao siêu!
Bốn người nhìn thoáng qua nhau, đều thấy sự không tin trong ánh mắt đối phương.
Quốc chủ Đông Lăng quốc và Đế Quân Minh là người không tin nhất, bởi vì võ tướng mạnh nhất của bọn họ cũng là người lên đài đầu tiên.
Ôn Noãn mỉm cười: "Như thế nào, không dám đánh cược sao? Xem ra mọi người đều không tự tin với võ tướng của quốc gia mình!"
Lời này nói rất được!
Rất đả kích sĩ khí của các võ tướng sắp lên đài của các quốc gial
Nếu bọn họ cũng không dám đánh cược, vậy sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí của những tướng sĩ dự thi đó.
Đế Quân Minh cười: "Bốn võ tướng đều có thể sừ dụng một chiêu là đánh mấy võ tướng của mấy quốc gia chúng tôi rơi xuống đài sao? Tuệ An quận chúa nói như vậy, bổn Thái Tử thật sự không tin! Tuệ An quận chúa không khỏi tự nhận mình quá cao, thật sự xem các tướng sĩ của chúng tôi là giả sao? Như vậy bổn Thái Tử đánh cược với Tuệ An quận chúa một ván! Không biết đánh cược cái gì?"
Quốc chủ Đông Lăng quốc cũng cười nói: "Tuệ An quận chúa nói như vậy, tram không đánh cược thì chính là không tin tưởng võ tướng của Đông Lăng quốc chúng ta! Nhưng không khéo, tram cũng mười phần tin tưởng các tướng sĩ của Đông Lăng quốc, ta tin tưởng bọn họ chắc chắn có thể thắng lần thi đấu này!"
Ôn Noãn cười càng xán lạn hơn, vô cùng loá mắt: "Tin là được rồi, vậy thì đánh cược đi! Đánh cược lớn một chút! Quốc quân Đông Lăng muốn đánh cược cái gì! Thái Tử điện hạ Bắc Minh, ngươi muốn đánh cược cái gì?"
Quốc chủ Đông Lăng quốc: "..."
Nụ cười xán lạn như vậy, không hiểu sai lại khiến người ta cảm thấy hoảng hốt!
Không phải ông ta bị lừa đấy chứ?
Cũng giống như Thái Tử Bắc Minh lúc vừa rồi!
Nhưng mà không đánh cuộc? Ông ta không chịu được sự mất mặt này!
Ôn Noãn lại nhìn về phía Hoa Cảnh Hạo và Chu Thanh Hoa, nụ cười mê hoặc lòng người hơn: "Lục hoàng tử điện hạ Nam Cương, Tam hoàng tử điện hạ Tây Hoa, các người có đánh cược không? Không đánh cược chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí của những võ tướng của các người đó!"
Ôn Noãn không muốn buông tha cho một ail
Ôi chao, gần đây nàng có chút lười, hình như đã lâu rồi không có kiếm được bạc!
Mặc dù hiện tại lượng thu nhập có thể hình dung bằng câu mỗi ngày hốt bạc cũng không phải là nói quá. "Nhớ đánh cược lớn một chút nhé, nếu không thì sẽ làm thất vọng những tướng sĩ vứt đầu, đổ máu vì quốc gia của các ngươi fở trên đài đó!"
Mấy hoàng tử/ quốc quan:
Có khi nào đây là một âm mưu khác hay không?
Tựa như đổi thành nha hoàn của nàng lên sân khấu thi đấu vậy!
Đây rõ ràng là ép bọn họ đánh cược với nàng mài
Ôn Noãn thấy bọn họ chần chờ, lại bắt đầu điểm danh: "Quốc chủ Đông Lăng quốc, đánh cược một ngọn núi được không? Nếu bốn tướng sĩ Nạp Lan quốc có thể trong vòng một chiêu đánh tất cả tướng sĩ của tứ quốc rơi xuống đài, vậy ngài tặng cho tôi ngọn núi tiếp giáp biên giới Nạp Lan quốc đi!"
Quốc chủ Đông Lăng quốc mỉm cười: "Khẩu khí của Tuệ An quận chúa thật lớn. Vậy nếu cô thua thì sao? Cô có thể lấy ra cái gì có giá trị ngang bằng với ngọn núi kia? Đừng quên, trẫm là vua của một nước, một ngọn núi vẫn có thể thua được, nhưng cô chỉ là một quận chúa nhỏ bé!"
Quận chúa thì có cái gì?
Ai cũng biết quận chúa chỉ là một danh hiệu vinh dự, một thân phận, thật ra cái gì cũng không cgl
Nạp Lan Cẩn Niên: "Quốc quân Đông Lăng sai rồi, Tuệ An quận chúa cũng không phải chỉ là một quận chúa nhỏ bé, nàng là vương phi của bổn vương, tất cả đồ vật của bổn vương đều là của nàng! Không biết hồ nước mặn trên Thượng Lăng Quan kia so với một ngọn núi thì có đúng quy cách không?”
Quốc chủ Đông Lăng quốc nghe được lời này, sắc mặt lập tức thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận