Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 795: Vật Phẩm Đánh Cược 2

Chương 795: Vật Phẩm Đánh Cược 2Chương 795: Vật Phẩm Đánh Cược 2
Trước kia hồ nước mặn trên Thượng Lăng quan là của Đông Lăng quốc, nghiêm khắc mà nói thì đó là của ông ta lúc còn là hoàng tử!
Hồ nước mặn kia ở gần biên giới Nạp Lan quốc, bảy năm trước là Nạp Lan Cẩn Niên thắng được từ tay ông ta, đó là sỉ nhục suốt đời của ông tal
Đôi mắt phượng hẹp dài của Nạp Lan Cẩn Niên nhướng lên : "Như thế nào, quốc chủ Đông Lăng quốc không dám đánh cược sao?”
Quốc chủ Đông Lăng quốc tức giận tới bật cười: "Một lời đã định!"
Ôn Noãn cảm kích liếc nhìn Nạp Lan Cẩn Niên một cái, mặc dù hắn không nói cái gì, nàng cũng có thể lấy ra lợi thế làm quốc chủ Đông Lăng quốc động lòng.
Ôn Noãn nhìn về phía Đế Quân Minh: "Thái Tử Bắc Minh, đánh cược một đảo Minh Dương trong khu vực biển của Bắc Minh có được không?"
Đế Quân Minh: "..."
Chơi lớn như vậy sao?
Tuệ An quận chúa này là bởi vì tự tin hay là nàng cố ý đặt tiên đặt cược lớn như vậy, làm cho bọn họ rút lui có trật tự?
Sau đó mục đích là nhân cơ hội đả kích sĩ khí tướng sĩ của mấy quốc gia bọn họ?
Đế Quân Minh cẩn thận nhìn biểu cảm của Ôn Noãn, vẻ mặt của nàng không hề giống nói giỡn một chút nào cả.
Hắn ta nhận ra, lần đầu tiên hắn ta không hiểu rõ suy nghĩ của một nữ hài tử.
Tất cả nữ hài từ mười mấy tuổi mà hắn ta gặp được đều có suy nghĩ rất ngây thơ, cho dù có lòng dạ tương đối thâm sâu cũng sẽ không chơi trò giống thật mà giả nhuần nhuyễn giống như nàng.
Đáng tiếc tên đã trên dây không thể không bắn! Lần đánh cược này hắn ta muốn đánh cược hay không muốn đánh cược thì cũng phải đánh cược!
"Vậy Tuệ An quận chúa có thể lấy ra đồ vật gì có giá trị tương đương đánh cược với bổn Thái Tử?"
Nạp Lan Cẩn Niên: "Đảo Quang Hoal"
Đồng tử của Đế Quân Minh co rút lại: "Được! Một lời đã định, ha ha, Cẩn Vương thật sự cưng chiêu Tuệ An quận chúa! Ngươi không sợ thua sao?”
Nạp Lan Cẩn Niên mỉm cười: "Một hòn đảo mà thôi, cho Vương phi nhà ta chơi đùa, bổn vương vẫn có thể cho nổi. Lại cho mười cái nữa ta cũng cho nổi, Thái Tử điện hạ Bắc Minh cũng không phải không biết!"
Đế Quân Minh: "..."
Đế Quân Minh nghĩ đến chuyện nha hoàn vừa rồi, hai người cũng biểu hiện như thật như vậy, hắn ta cũng là không tin, muốn mạng chính là lần này hắn ta cũng là không tin!
Trong vòng một chiêu, tất cả bốn tướng sĩ đều đánh tất cả tướng sĩ của bốn quốc gia bọn họ rơi xuống đài sao?
Điều này khó khăn quá caol
Sao có th人ll
Nhưng mà vì sao còn chưa bắt đầu đánh cược mà hắn ta đã sinh ra dự cảm không tốt rồi?
Ôn Noãn lại nhìn về phía Chu Thanh Hoa và Hoa Cảnh Hạo: "Hai vị hoàng tử, các người có cái gì có thể lấy ra đánh cược không?” Hai nguoi:
Đánh cược lớn như vậy, bọn họ có thể từ chối không?
Chỉ là hai người thấy đã bốc thăm xong xuôi, những người đang đi đến xếp hàng dưới lôi đài chính là tướng sĩ của quốc gia mình.
Nếu bọn họ ngay cả đánh cược cũng không dám thì sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí của các tướng sĩ.
Lại nói cho dù võ tướng của quốc gia bọn họ thua kém võ tướng của Nạp Lan quốc, nhưng mà bốn võ tướng của Nạp Lan quốc đều dùng một chiêu đánh bại các võ tướng mà bốn quốc gia bọn họ chọn lựa kỹ càng?
Nói thật, lời này thật sự có chút cuồng vọng tự đại!
Hoặc có thể nói là quá vô nghĩa!
Võ tướng của Bắc Minh quốc, Hầu Cách Phàm đánh một quyền là có thể đánh nát một tòa núi giả.
Bọn họ có chút không tin Hầu Cách Phàm cũng có thể bị người ta một quyền đánh rơi xuống lôi đài.
Lại nói ngoại trừ Hâu Cách Phàm ra còn có võ tướng Lục Thân Phong của Đông Lăng quốc, trong truyền thuyết, Lục Thần Phong có thể lấy một địch trăm!
Năm đó hắn ta mười ba tuổi, hắn ta giành được vị trí đệ nhất trong cuộc thi đấu binh lính trẻ tuổi liên hợp giữa ngũ quốc!
Hiện tại đã bảy năm trôi qua, bảy năm này hắn ta từ một binh lính nhỏ bé biến thành đệ nhất võ tướng của Đông Lăng quốc.
Không có chút võ công thật sự thì sao có thể trở thành đệ nhất võ tướng của một quốc gia?
Người này cũng không có khả năng bị người ta đánh bại trong một chiêu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận