Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 797: Đồng Ý Đánh Cược

Chương 797: Đồng Ý Đánh CượcChương 797: Đồng Ý Đánh Cược
Thi đấu quân sự, thắng thành trì mới là quan trọng nhất!
Ôn Noãn thể hiện quá mức chân thật, ngược lại có vẻ có chút giải
Quốc chủ Đông Lăng quốc cười: "Trãm nhất ngôn cửu đỉnh, vừa rồi nói đánh cược thì chắc chắn sẽ đánh cược! Hay là Tuệ An quận chúa sợ thua không trả nổi, nên phải hỏi tới hỏi đi?"
Đế Quân Minh: "Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, bổn Thái Tử tuyệt đối không hối hận!"
Chu Thanh Hoa: "Người nói mà không giữ chữ tín thì không có chỗ đứng! Từ trước đến nay bổn hoàng tử đều nói chuyện giữ lời, các tướng sĩ của Nam Cương quốc đều có thể làm chứng! Từ trước đến nay Bổn hoàng tử đều là một chữ đáng giá ngàn vàng, chưa bao giờ làm ra việc nuốt lời!"
Hoa Cảnh Hạo: "Mọi người đều đánh cược, bổn hoàng tử cũng không làm mất hứng mọi người, đánh cược thì đánh cược, liền lấy Ngọc Hoa Sơn và ngọc Miên Sơn làm tiên đặc cược. Bổn hoàng tử cũng là người trọng chữ tín, chỉ là, bổn hoàng tử chỉ sợ Cẩn Vương thua trận mất nhiều sản nghiệp cùng một lúc như vậy sẽ không chịu nhận!"
Nạp Lan Cẩn Niên bày tỏ không sao cả, nói: "Các người đều biết, một chút đồ vật như vậy, đối với các ngươi mà nói có thể là một nửa gia sản, nhưng đối với bổn vương mà nói, chính là chín trâu mất một sợi lông! Bổn vương thật sự không để vào mắt!"
Mọi người: ”...'
Người này, thật là tức chết người không đền mạng!
Nhưng mà Nạp Lan Cẩn Niên chưa đầy mười tuổi đã bắt đầu chu du các nước.
Hoàng Thượng Đông Lăng quốc, Đế Quân Minh, Chu Thanh Hoa, Hoa Cảnh Hạo khi còn niên thiếu cũng đều từng gặp hắn, cũng đã giao chiến với hắn, hoặc nhiều hoặc ít cũng biết Nạp Lan Cẩn Niên giàu có đến mức nào!
Chỉ riêng những hòn đảo nhỏ tư nhân trên biển, bọn họ đã biết được gần mười hòn đảo, nghe nói trên đảo đều có quặng, có mỏ vàng, có mỏ bạc, có quặng ngọc, quặng đá quý quặng, dù sao chắc chắn không phải là đảo nhỏ bình thường!
Có phải thật sự là tất cả đều có quặng hay không thì bọn họ không biết, nhưng lời đồn chắc chắn không phải là giả, không phải tất cả đều có quặng, nhưng khẳng định phần lớn hòn đảo đều có quặng!
Những hòn đảo này có một số đảo nhỏ là do Nạp Lan Cẩn Niên tự mình phát hiện ra.
Có một số là thắng được từ trên tay hải tặc.
Khi đó kỹ thuật hàng hải còn lạc hậu, trên biển có rất nhiều đảo nhỏ đều là không người.
Nạp Lan Cẩn Niên là người đi trước, những hòn đảo lớn và quan trọng đều bị hắn chiếm hết.
Hiện tại những hải đảo này đều có trọng binh canh gác, nhiều năm như vậy, có rất nhiêu người giả trang thành hải tặc muốn xâm chiếm những hải đảo kia của hắn, nhưng mà không có một con thuyền nào có thể lại gần.
Lần đánh cược này, may thứ hắn lấy ra kia, đối với hắn mà nói thật sự chỉ là chín trâu mất một sợi lông!
Ôn Noãn liếc nhìn Nạp Lan Cẩn Niên một cái, cảm thấy hình như mình không cẩn thận leo lên được người giàu cói
Nhưng mà hiện tại không phải lúc thảo luận chuyện này, trèo lên người giàu có không quan trọng bằng bản thân mình trở thành người giàu có, nàng sắp trở thành người giàu có rồi.
Ôn Noãn cười nói: "Nếu mọi người đều đồng ý đánh cược, vậy bắt đầu thi đấu đi! Nhìn xem là bổn quận chúa thắng hay là các ngươi thắng!
Đấu lôi đài nam bắt đầu rồi.
Lôi đài số 1 là lâm Đình Hiên đối đầu với Hầu Cách Phàm. Lôi đài thứ tư là Tào Tử Hào đối đầu với Lục Thần Phong.
Lôi đài thứ năm là Quách Minh Quân đối đầu với Trương Phong của Nam Cương quốc. Lôi đài thứ bảy là Lưu Thừa Kiếm đối đầu với Phùng Kiệt của Tây Hoa quốc.
Ánh mắt Ôn Noãn nhìn lên người Quách Minh Quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận