Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 801: Thua Không Nổi

Chương 801: Thua Không NổiChương 801: Thua Không Nổi
Rõ ràng là lời uy hiếp, nói ra lại nhẹ nhàng như bay, nhưng không hiểu sao lại làm đáy lòng mọi người rùng mình.
Hồng Lư Tự Khanh của Nạp Lan quốc bày ra vẻ mặt khinh thường, hừ một tiếng: "Một người là quốc quân, một người là hoàng tử, muốn thân phận có thân phận, muốn địa vị có địa vị cũng là loại người như vậy sao? Cái gì mà nhất ngôn cửu đỉnh, cái gì mà một lời nói, một gói vàng? Cái gì mà nói là làm, đều là cái rắm!"
Binh lính tinh anh đi sứ của Nạp Lan quốc cũng bàn tán sôi nổi:
"Ở trước mặt sứ giả các nước, trước mắt tất cả văn võ bá quan trong triều cũng có thể lật lọng sao!"
Thật là không biết xấu hổi
"Nguyện đánh cuộc không chịu thua, như vậy còn nói cái gì mà nhất ngôn cửu đỉnh!"
Phi, đúng là còn không bằng lão tử đây!
"Vẫn là Hoàng Thượng của chúng ta tốt, là cửu ngũ chí tôn chân chính, nhất ngôn cửu đỉnh! Không biết người nói mà không giữ lời thì làm như thế nào để khiến mọi người tin phục?!"
"Mỗi một binh lính của quốc gia mình đều yếu ớt như gà bệnh, nên tưởng tướng quân của quốc giá người khác cũng giống như bọn họ? Uống thuốc? Cần thiết sao?"...
Các đại thần Đông Lăng quốc và các sứ giả của các quốc gia khác nghe được lời nói của binh lính tinh anh Nạp Lan Cẩn Niên thì đều không vui, sôi nổi bắt đầu giữ gìn Hoàng Thượng hoặc là hoàng tử của mình.
Vì thế người tứ quốc trực tiếp mắng nhaul
Người Đông Lăng quốc : "Nghi ngờ một chút rất bình thường có được không! Tất cả bốn người bọn họ đều có thể dùng một chiêu đánh người rơi đài? Sao có thể! Đừng nói Hoàng Thượng của chúng tôi không tin! Chúng ta cũng đều không tin! Chắc chắn trong này có gian lận!"
Binh lính tinh anh Nạp Lan quốc: "Đừng xỉ nhục người khác. Mười võ tướng lên đài chính là võ tướng lợi hại nhất của Nạp Lan quốc chúng tôi, chỉ dùng một chiêu, một đấu năm thì có gì kỳ quái? Các người là chưa đến quân doanh chúng tôi xem qua chúng tôi huấn luyện mà thôi! Thi đấu lôi đài, một mình Lâm tướng quân có thể đấu với 100, mỗi người đều bị một chân đá xuống đài, càng đừng nói đánh với mấy người các ngươi như vậy."
Binh lính tinh anh Nạp Lan quốc: "Đúng là việc lạ ít thấy! Mười võ tướng lên đấu lôi đài của Nạp Lan quốc chúng tôi đều có thể dùng một hai chiêu đấu với hơn một trăm binh lính tinh anh chúng tôi ở dưới đài này. Chỉ là các ngươi chưa được nhìn thấy mà thôi! Chính mình yếu ớt cũng thôi, còn tưởng rằng các ngươi là người mạnh nhất thế giới! Thua thi đấu, hiện tại còn muốn quyt nợ, thối tha không biết xấu hổi"
Người Tây Hoa Quốc: "Khoa trương! Một võ tướng mạnh như vậy thì chúng ta có thể tin tưởng, nhưng mà bốn người đều lợi hại như vậy, sao có thể chứ? Nếu không uống thuốc, không gian lận thì tôi là người đầu tiên không tin"
Người Bắc Minh quốc: "Ai nói không nhận nợ? Nếu võ tướng của Nạp Lan quốc các ngươi không uống thuốc, không có gian lận, mấy quốc gia chúng tôi nhất định sẽ đánh cược thì chịu thua. Chúng tôi nghi ngờ không phải rất bình thường sao? Cho thái y kiểm tra một chút, nếu không uống thuốc, không có hạ độc, là thi đấu bình thường thì điện hạ của chúng tôi chắc chắn sẽ đánh cuộc thì chịu thua! Cũng không phải thua không nổi! Đừng quên, ai mới là bá chủ đại lục này! Một hòn đảo nhỏ mà thôi, thua không nổi sao?"
Trăm năm trước mấy quốc gia liên hợp lại bên nhau mới có thể chống đỡ được một Bắc Minh quốc bọn họ!
Lãnh thổ của Bắc Minh quốc bọn họ rộng bằng một nửa diện tích bốn quốc gia bọn họ cộng lại, kiêu ngạo cái gì?! Một hòn đảo nhỏ mà thôi, Bắc Minh quốc bọn họ thua không nổi sao?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận