Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 814: Có Qua Có Lại

Chương 814: Có Qua Có LạiChương 814: Có Qua Có Lại
Mặt của thiếu nữ hồng cứ như một trái đào mọng nước, khung cửa làm bằng gỗ được mở ra một nửa, có gió biển thổi vào, làm tóc của nàng bay bay.
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Rõ ràng là nàng dựa tới gần hắn, thế mà lại kẻ ác cáo trạng trước!
Vậy thì đứng trách hắn không khách khít
Nhìn khuôn mặt hồng hồng của nàng, Nạp Lan Cẩn Niên bỗng sinh ra lòng muốn trêu đùa.
Hắn đặt bút lông trong tay xuống, không viết thư nữa.
Duỗi tay nhẹ nhàng véo cái mũi nàng:
"Tiểu nha đầu, bản lĩnh kẻ ác cáo trạng trước của muội càng ngày càng lợi hại! Rõ ràng là chính muội thò mặt tới! Còn trách ta đột nhiên quay đầu? Ừ, có phải muội muốn hôn ta nên mới cố ý làm như vậy?"
"... Ai muốn hôn huynh! Nói hươu nói vượn!" Ôn Noãn kéo tay hắn ra: "Đừng véo mũi của muội! Sắp lệch tới nơi rồi! Ta có chuyện muốn nói! Ta nghĩ đến..."
Nạp Lan Cẩn Niên cúi người hôn một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước trên mặt nàng: "Có qua có lại!"
Nam tử nhìn nàng cười đến xán lạn, ánh mắt sáng như sao trời.
Lần đầu tiên tiểu cô nương hôn mình, tuy rằng là ngoài ý muốn, nhưng hắn cũng nhịn không được mà tâm tình nhộn nhạo.
Ôn Noãn: "..."
Người này!
Ôn Noãn đỏ mặt duỗi tay véo cái cái mũi cao thẳng của hắn, lại véo lỗ tai hắn: "Có qua có lại! Trả lại gấp 10 lần!"
Nạp Lan Cẩn Niên sửng sốt một chút, sau đó bật cười: "Sao muội không hôn ta vài cái để có qua có lại?"
"Tưởng bởi! Không cho cười, ta có chuyện đứng đắn muốn nói!"
"Được, không cười, không cười, muội nói đi". Nạp Lan Cẩn Niên càng cười nhiều hơn.
"Ta hoài nghi, Hoài Nam vương cố ý nói tình hình bệnh dịch nghiêm trọng hơn là vì muốn tạo ra số lượng người chết giả dối".
Ôn Noãn điểm tới là dừng.
Nàng nói tới đây, chắc chắn Nạp Lan Cẩn Niên sẽ hiểu ý mà nàng nói.
Trong mắt Nạp Lan Cẩn Niên hiện lên sự tán thưởng.
Nha đầu này, đối với mọi chuyện luôn có cái nhìn thông thấu, một lời nói đúng trọng điểm!
Thật ra Nạp Lan Cẩn Niên cũng nghĩ tới chuyện này, lần này nói không chừng chính là một cái cơ hội, hắn lại cầm lấy bút lông bắt đầu viết thư.
Không bao lâu, Tiểu Hắc liên từ cửa sổ bay vào, sau đó lại bay đi.
Chạng vạng, thuyền cập bờ ở bến tàu huyện Ninh Viễn.
Bởi vì qua thời kỳ ủ bệnh, cho nên lân này mọi người đều có thể ở trạm dịch.
Ôn Noãn nói với Nạp Lan Cẩn Niên: "Ta về nhà một chuyến".
Nạp Lan Cẩn Niên đưa Ôn Noãn đi tới phố Tĩnh Phúc trước. Xe ngựa dừng trước cửa Dưỡng sinh lâu.
Nạp Lan Cẩn Niên nói với Ôn Noãn: "Ta đi tới nha môn một chuyến, tí nữa lại trở về đón muội".
"Được!"
Nạp Lan Cẩn Niên nói xong, liền xoay người lên ngựa, đơn độc cưỡi ngựa đi nha môn, đem xe ngựa để lại cho Ôn Noãn dùng.
Này một đường, Nạp Lan Cẩn Niên mã đều là mang theo trên người, tuy rằng vì bồi Ôn Noãn ngồi xe ngựa, hắn một đường đều không có ky quá.
Ôn Noãn đi vào dưỡng sinh lâu, hỏi tình hình kinh doanh dạo gần đây.
Lúc quay về trấn Thăng Bình thì trời đã tối đen.
Ôn Noãn đi tới dưỡng sinh đường một chuyến, nói với Ôn Gia Quý về chuyện phòng dịch, hơn nữa đưa phương thuốc cho ông ấy.
Cũng là dặn dò một phen liền rời đi.
Sau đó trở lại Ôn gia thôn.
Nạp Lan Cẩn Niên còn có việc bận, hắn đưa Ôn Noãn về nhà liền suốt đêm vào núi.
Phùng An và Hạ Bình thấy Ôn Noãn về muộn như thế thì đều kinh ngạc.
Phùng An: "Tam cô nương, sao lại về muộn như thế?"
"Ừ, mới từ Đông Lăng đi sứ trở về. Gần đây trong nhà và xưởng có xảy ra chuyện gì hay không?" Ôn Noãn ngồi xuống uống một ly trà xong liền hỏi.
Phùng An: "Trong phủ tất cả đều như thường, bởi vì đơn đặt hàng của xưởng tạo giấy bắt đầu nhiều lên, rất nhiều thư phòng biết chất giấy của chúng ta tốt, nhiều chủng loại nên đều tìm tới đặt hàng, ngay cả huyện khác cũng có khách thương tới đặt hàng. Tôi lo lắng không làm kịp nên lại tuyển thêm 10 thôn dân vào'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận