Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 818: Như Biến Thành Một Người Khác

Chương 818: Như Biến Thành Một Người KhácChương 818: Như Biến Thành Một Người Khác
Ban đêm.
Phủ đại hoàng tử.
Trong lòng Ôn Uyển bế một đứa bé, gương mặt từ ái nhìn gương mặt say ngủ của nhi tử.
Đây chính là bùa hộ mệnh của nàng ta, là chỗ dựa cho nàng ta trở thành mẫu nghi thiên hại
"Hoàng nhi, con nhất định phải ngoan ngoãn lớn lên nhé!" Nàng ta hôn lên gương mặt nhỏ bé trắng nõn của nhi tử.
Lúc này một bà vú đi đến: "Nương nương, nô tỳ bế tằng hoàng tôn đi xuống ngủ al"
Đại hoàng tôn còn chưa thành thân, nhưng Ôn Uyển đã sinh ra tằng hoàng trưởng tôn, lại được đại hoàng tôn sủng ái, cho nên ở trong sân của đại hoàng tôn, mọi người đều lén gọi nàng ta là nương nương, lấy lòng nàng ta.
Ôn Uyển nghe vậy gật đầu: "Cẩn thận một chút."
Bà vú cẩn thận tiếp nhận tằng hoàng tôn từ trong vòng tay của Ôn Uyển, mượn việc này âm thầm nhét một tờ giấy cho Ôn Uyển.
"Nô tỳ bế đại tằng hoàng tôn trở về ngủ."
"Được."
Bà vú nhẹ tay nhẹ chân ra khởi phòng, lo sợ đánh thức tiểu tổ tông này!
Đợi bà vú rời khỏi phòng, lúc này Ôn Uyển mới nói với nha hoàn bên người: "Ngươi đến phòng bếp xem thử canh ta hầm cho đại hoàng tôn đã được chưa?"
"Vâng.' Nha hoàn nghe lệnh rời đi.
Ôn Uyển đi vào phòng tắm, mở tờ giấy kia ra.
Sau khi nhìn dòng chữ viết trên đó, sắc mặt nàng ta lập tức thay đổi!
Thì ra là mượn xác hoàn hồn?
Chẳng trách lại giống như thay đổi một con người khác, cái gì cũng biết!
Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng khóc của trẻ nhỏ.
Ôn Uyển nhanh chóng cất tờ giấy rồi đi ra ngoài.
Thì ra là bà vú đi vê phòng, vừa định đặt tằng hoàng tôn lên giường ngủ.
Tằng hoàng tôn bỗng nhiên tỉnh giấc, thằng bé rời khỏi lòng của Ôn Uyển, hít cái mũi một cái, không ngửi được mùi hương quen thuộc, hơi bẹp miệng một chút, sau đó lập tức lớn tiếng òa khóc.
Bà vú lộ vẻ mặt bất đắc dĩ bế đứa bé trả lại cho Ôn Uyển: "Nương nương, từng hoàng tôn vừa rời khỏi ngài thì tỉnh lại! Đứa trẻ nhỏ như vậy mà rất thông minh, sau khi trưởng thành chắc chắn sẽ là rồng trong loài người!"
Ôn Uyển mỉm cười tiếp nhận đứa bé, thuận tay đưa tờ giấy trở về cho bà ta xử lý.
Ôn Uyển nhỏ giọng dỗ đứa bé.
Tằng hoàng tôn vừa trở về lòng ngực của Ôn Uyển thì lập tức nín khóc, hít cái mũi một chút, ngửi được mùi hương quen thuộc, rất nhanh thằng bé đã ngủ trở lại: "Thôi, để thằng bé ngủ ở chỗ ta đi!"
"Lỡ như đại hoàng tôn trở về, vậy thì phải làm sao bây giờ? Nương nương còn phải hầu hạ đại hoàng tôn nữa."
"Không sao, hoàng nhi ngủ cũng không làm ầm ï. Nếu nó đói bụng, bổn cung lại sai người bế đến chỗ ngươi cho bú là được. Lui ra di
Nàng ta chính là muốn tằng hoàng tôn không thể rời khỏi nàng ta, như vậy Hoàng Hậu, Đại hoàng tử phi mới không ra tay giết hại nàng tal
"Vâng." Bà vú nghe vậy, lập tức đáp lời rồi lui xuống.
Lúc này đại hoàng tôn đi đến: "Bang nhi ngủ rồi à? Sao không bảo bà vú bế xuống?"
Nhi tử của Ôn Uyển được đặt tên là Trọng Bang.
Đây là do Hoàng Hậu đặt tên.
Lúc Hoàng Hậu xin Hoàng Thượng ban tên, Hoàng Thượng chỉ nói dùng chữ Trọng, sau đó cũng không đặt tên.
Hoàng Hậu không có cách nào, nên đặt tên là Trọng Bang, nghĩa là định quốc an bang.
"Thiếp vừa dỗ Bang Nhi ngủ, Bang Nhi vừa rời khỏi thiếp thân thì lập tức oa khóc. Nhỏ như vậy đã nhận ra mel Nào có hài tử nào như vậy!" Ôn Uyển bất đắc dĩ nói.
"Bang nhi thông minh, giống bổn hoàng tôn! Hơn một tháng đã nhận ra mẹ." Đại hoàng tôn lộ vẻ mặt đắc ý nhìn nhi tử của mình.
"Đúng rồi, đại ca của nàng, bổn hoàng tôn đã sắp xếp ổn thỏa rồi! Đi huyện Giang Ấp làm huyện lệnh. Huyện Giang Ấp giàu có và đông đúc, làm tốt chắc chắn có thể được thăng quan!"
Ôn Uyển nghe vậy, gương mặt tràn đầy cảm kích nói: "Cảm ơn đại hoàng tôn."
Hắn ta nghĩ đến vừa rồi ra cung nhìn thấy Nạp Lan Cẩn Niên, bèn nói: "Thập Thất hoàng thúc công đã trở lại, thiết nghĩ Tuệ An quận chúa cũng đã trở lại! Một nhà tứ thúc kia của nàng cũng thật lợi hại, một người là Trạng Nguyên, một người là Thám Hóa, đặc biệt là một quận chúa rất giỏi lập công!"
Ôn Uyển siết chặt bàn tay đang bế tằng hoàng tôn, nàng ta lộ vẻ mặt ngạc nhiên: "Thiếp thân cũng không rõ tại sao Noãn nhỉ lại trở nên lợi hại như vậy! Giống như thay đổi thành một con người khác vậy, có đôi khi thiếp thân nghĩ..."
Nói đến đây, Ôn Uyển đặt tằng hoàng tôn lên giường, tiến đến bên tai đại hoàng tôn nói vài câu.
Đại hoàng tôn trừng lớn mắt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận