Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 825: Anh Tuấn Chỗ Nào Chứ?

Chương 825: Anh Tuấn Chỗ Nào Chứ?Chương 825: Anh Tuấn Chỗ Nào Chứ?
Người có thể gặp chuyện bất bình, ra tay cứu giúp một người xa lạ, chắc chắn không phải người có nhân phẩm kém.
Ông lập tức nói: "Lời nói trước khi đi sứ của cậu, tôi đồng ý!"
Lâm Đình Hiên đang nghĩ phải mở miệng như thế nào, không ngờ Ôn Gia Thụy đã chủ động nhắc đến.
Hắn mừng rỡ như điên!
Lâm Đình Hiên lập tức quỳ xuống: "Cảm ơn Ôn thúc thành toàn! Cả đời này cháu nhất định sẽ không phụ Ôn Hinh cô nương, sẽ yêu nàng, bảo vệ nàng cả đời. Nhất sinh nhất thế chỉ có một mình nàng, không có thông phòng, cũng sẽ không có tiểu thiếp, ngoại thất! Nếu như vi phạm lời hứa này, chết không toàn thây!"
Ôn Hinh nhận được tin tức, biết Lâm Đình Hiên đến đây, nàng cố ý chạy đến nhìn hắn.
Nàng chờ hắn vài ngày, cuối cùng hôm nay cũng chờ được hắn đến đây.
Không ngờ lại nghe được những lời nói này của hắn, trái tim nàng nhảy lên thình thịch.
Gương mặt của Ôn Hinh đỏ bừng, cũng ngượng ngùng đi vào.
Trong thư phòng.
Ôn Gia Thụy thấy hắn thế mà lại lập lời thề độc như vậy, tức giận nói: "Nói được thì làm được là được! Đứng lên đi! Cậu làm gì vậy! Cậu đến sân sau gặp Ngô thẩm của cậu đi! Hôm nay bà ấy làm bán ngải thảo mà cậu thích đó."
Lúc này đúng là thời gian ngải thảo non nhất, ông nhớ trước kia lúc Lâm Đình Hiên ăn cơm ở nhà ông, hắn có thể ăn mười cái một lần.
"Vâng.' Lâm Đình Hiên đứng lên, tươi cười.
Người khác đồng ý gả con gái bảo bối nuôi dưỡng mười mấy năm cho mình, hắn rất kích động, lời nói trong lòng không chút nghĩ ngợi đã nói ra miệng!
Lâm Đình Hiên đi vào sân sau tìm Ngô thị, tặng quà cho bà, sau đó lại đưa quà tặng mấy huynh đệ Ôn Noãn cho Ngô thị, nhờ bà chuyển giao giúp.
Chỉ có quà của Ôn Hinh là không đưa cho Ngô thị.
Ngô thị thấy hắn muốn nói lại thôi, cũng biết hắn muốn gặp Ôn Hinh, bà lập tức bảo người gọi Ôn Hinh đến.
Lúc này Ôn Hinh đang trốn trong phòng đỏ mặt!
Nào dám đi gặp hắn!
"Ngươi nói với mẫu thân là ta đã ra phủ, không có ở nhài"
Đậu Khấu lộ vẻ mặt khó hiểu, nhưng vẫn đi phục mệnh.
Ngô thị nghe vậy lẩm bẩm một câu: "Hinh nhi đi ra ngoài sao? Không phải là Ngọc nhi đi ra ngoài sao?"
Đậu Khấu không nói chuyện.
Lâm Đình Hiên nghe nói Ôn Hinh không ở nhà thì không khỏi mất mát, chỉ là hắn phải lập tức hồi phủ chuẩn bị tiếp chỉ, bèn nói: "Ngô thẩm thẩm, cháu về phủ trước, lần sau lại đến thăm người!"
"Được." Ngô thị cũng bảo người chuẩn bị nghênh đón ban thưởng của Hoàng Thượng, biết hắn cũng phải trở về tiếp chỉ nên không giữ hắn lại.
Lâm Đình Hiên và một nhà Ôn Noãn thân quen đến không thể quen hơn được nữa, Ngô thị cũng không bảo nha hoàn đi tiễn hắn, lấy một hộp đựng một ít bánh ngải thảo và một ít điểm tâm Ôn Hinh làm cho hắn mang đi. Lâm Đình Hiên dùng một tay ôm mấy hộp đồ ăn, trong lòng không khỏi có chút thất vọng, vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy nàng.
Hôm nay hắn cố ý mặc bộ quần áo đầu tiên nàng làm tặng hắn, muốn cho nàng xem.
Không ngờ nàng không có ở nhà.
Lâm Đình Hiên đi trên hành lang, vừa lúc gặp được Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn mới từ hoàng cung trở về.
Lâm Đình Hiên thấy hai người, vội hành lễ: "Gặp qua Cẩn Vương, Tuệ An quận chúa."
Ôn Noãn nhìn bộ quần áo trên người Lâm Đình Hiên, khẽ nhướng mày đẹp một chút: "Hôm nay Lâm tướng quân mặc bộ quần áo này thật là anh tuấn, màu sắc này thật sự rất hợp với huynh!"
Lâm Đình Hiên khẽ mỉm cười, gãi đầu, cũng không biết nói gì mới tốt, chỉ nói: "Còn, còn tạm được! Bộ quần áo này làm rất tốt."
Hắn vuốt quần áo trên người mình, yêu thích không buông tay.
Cuối cùng cũng có thể mặc lên người!
Trời biết hắn đã chờ đợi giây phút này bao lâu!
Nạp Lan Cẩn Niên liếc nhìn Lâm Đình Hiên một cái, anh tuấn chỗ nào? Có anh tuấn bằng mình không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận