Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 826: Được Rồi, Hắn Cũng Muốn Khoe Khoang Một Chút

Chương 826: Được Rồi, Hắn Cũng Muốn Khoe Khoang Một ChútChương 826: Được Rồi, Hắn Cũng Muốn Khoe Khoang Một Chút
Lâm Đình Hiên bị Nạp Lan Cẩn Niên nhìn làm cả người rùng mình, lập tức nói: 'Hôm nay Cẩn Vương mặc bộ quần áo này cũng rất anh tuấn!"
Ôn Noãn nhìn thoáng qua quần áo của Nạp Lan Cẩn Niên, nhíu mày: "Ngày nào huynh ấy cũng mặc một bộ quần áo này thì có gì mà anh tuấn chứ?"
Dù có anh tuấn thì nhìn nhiều cũng chán!
Từ trước đến nay chưa bao giờ nhìn thấy người này mặc màu nào khác, quá tẻ nhạt!
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Lâm Đình Hiên nhìn thấy sắc mặt này của Nạp Lan Cẩn Niên, lập tức cáo từ một tiếng, vội vàng rời đi.
Sau khi Lâm Đình Hiên rời đi, Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên quay về tiểu viện của nàng.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn chằm chằm Ôn Noãn, nhìn không chớp mắt, vẻ mặt u oán!
Ôn Noãn không tự giác lui về sau vài bước: "Huynh nhìn ta như thế làm gì?"
Giống như nàng đã làm chuyện gì có lỗi với hắn vậy!
Nạp Lan Cẩn Niên không nói chuyện, hắn đi về phía Ôn Noãn.
Ôn Noãn lại lui về sau vài bước, hắn lại tiến lên vài bước.
Thẳng đến khi dồn Ôn Noãn vào góc tường.
Đầu óc Ôn Noãn nghĩ đi nghĩ lại, cũng không nghĩ ra bản thân làm chuyện gì có lỗi với hắn!
Hắn u oán như thế làm gì?
Đôi tay của Nạp Lan Cẩn Niên chống ở trên tường, dồn Ôn Noãn vào trong lòng ngực: "Ta mặc bộ quần áo này không soái à?”
Từ soái này hắn học từ chỗ Ôn Noãn, ý chỉ ca ngợi những nam tử tuấn mỹ.
Ôn Noãn: "..."
Là chuyện này sao? Nên hắn bày ra vẻ mặt oán phụ đó?
Nam nhân này!
"Không phải, rất tuấn tú! Huynh là người soái nhất thế gian!" Ôn Noãn tức giận nói!
Nhưng mà, lời này của Ôn Noãn chính là lời nói thật, Nạp Lan Cẩn Niên là nam tử soái nhất mà nàng từng gặp.
Có đôi khi nàng bị vẻ ngoài tuấn tú này của hắn làm mê hoặc tới mức quên cả thởi
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Đúng thật! Ta cũng cảm thấy thết"
Trong thiên hạ này có ai tuấn mỹ hơn mình chứ?
Ôn Noãn: "..."
Biết khiêm tốn không? Có hiểu làm người thì cần phải khiêm tốn một chút không!
"Nhưng mà, nha đầu muội không cảm thấy tủ quần áo của ta, cũng chỉ có một kiểu dáng này, có phải quá đơn điệu hay không?!"
Ôn Noãn nghe xong lời này thì gật đầu: "Đúng thế! Vì sao huynh không mặc quần áo màu khác? Ngày nào cũng mặc mỗi bộ này, ta nhìn cũng thấy thẩm mỹ mệt nhọc!"
Có tẻ nhạt quá hay không! Ôn Noãn là người có thể mặc bất cứ màu nào, bất cứ kiểu dáng gì.
Cho nên y phục mà nàng mặc mỗi ngày đều là những bộ váy với màu sắc khác nhau.
"Bởi vì không có ai may quần áo màu khác cho ta!" Nạp Lan Cẩn Niên ra vẻ đáng thương nói.
Lời này, Ôn Noãn mới không tin: "Sao có thể! Không phải quần áo của huynh do Phủ Nội Vụ phụ trách hay sao?"
"Ừ, bọn họ chỉ biết may cho ta loại quần áo này! Nha đầu, sau này muội may cho ta mấy bộ quần áo kiểu dáng và màu sắc khác nhau đi!"
Chỉ khi nam nhân mặc quần áo do người yêu mình may, mới có thể trở nên soái!
Nhìn dáng vẻ khoe khoang kia của Lâm Đình Hiên là biết!
Được rồi, hắn cũng muốn khoe khoang một chút!
Ôn Noãn: "Nhưng mà ta không biết may! Cũng không thích may quần áo lắm, ta thiết kế giúp huynh được không!"
Nạp Lan Cẩn Niên nghe thấy nàng nói không thích làm, cũng không ép buộc nàng: "Được, vậy sau này quần áo giao hết cho muội thiết kế, ta bảo người Phủ Nội Vụ may."
"Ừ, vì sao Phủ Nội Vụ chỉ may cho huynh quần áo màu xám bạc?"
Nạp Lan Cẩn Niên nghe xong lời này, trên mặt hiện lên vẻ không được tự nhiên: "Không có gì."
Bộ dáng không muốn nói nhiều.
Ôn Noãn thấy hắn như thế thì càng tò mò, nàng trừng lớn đôi mắt lung linh rực rỡ như hồ thu nhìn hắn: "Không đúng! Chắc chắn là có cái gì đó! Nguyên nhân là gì vậy?"
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn nàng một cái thật sâu.
"... Huynh không muốn nói, lần sau ta cũng có thể tiến cung hỏi Thái Hậu. Cho nên huynh có nói hay không? Ta muốn nghe từ miệng huynh."
Giọng nói của cô nương nhỏ mềm mềm mại mại.
Trái tim Nạp Lan Cẩn Niên mềm nhũn:
"Mẫu hậu cũng không biết. Bởi vì trước khi ta lên ba..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận