Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 839: Hy Vọng Việc Hôn Nhân Này Có Thể Thành

Chương 839: Hy Vọng Việc Hôn Nhân Này Có Thể ThànhChương 839: Hy Vọng Việc Hôn Nhân Này Có Thể Thành
Khi ăn cơm, chỗ của nam nữ đều được tách ra.
Bàn của nữ, Xương Bình bá phu nhân nhìn Ôn Hinh cười: "Dáng vẻ của Ôn nhị cô nương thật đẹp, mọi người đều nói bụng có văn chương thì khí chất sẽ trở nên cao quý, khí chất này của cô so với Hàn Thi Vận, con gái của Hàn Lâm đại học sĩ còn mạnh hơn, chắc chắn cầm kỳ thi họa mọi thứ đều biết nhỉ! Mọi người từ nhỏ đã học ở trong trường gia tộc, hay là mời phu tử đến dạy riêng?"
Lời này của Xương Bình bá phu nhân vừa nói ra, cả một bàn đều yên lặng.
Ôn Hinh cười yếu ớt: 'Dạ không có, cầm kỳ thi họa mọi thứ cháu đều không biết, chỉ có nấu ăn thì biết một ít. Chúng cháu đều xuất thân từ nhà nông, Xương Bình bá phu nhân không biết sao? Hộ nông dân sao có thể đi học ở tộc học, cần gì mời phu tử? Cháu chỉ học được vài câu nói và một số nguyên tắc làm người từ cha cháu. Một trong thái độ đúng mực của làm người chính là nhìn thấu nhưng không nói ra."
Nàng nói những lời này rất thẳng thắn vô tư, cũng không hề cảm thấy xuất thân từ nhà nông có gì không tốt.
Không yếu đuối, không xấu hổ, thoải mái thanh thản.
Tất nhiên cũng phải đáp trả trở vê.
Ôn Noãn đặt đũa xuống, nhìn Xương Bình bá phu nhân cười như không cười: "Xương Bình bá phu nhân từ nhỏ đã xuất thân danh môn, đi học ở tộc học, vậy chắc cũng mời phu tử nổi tiếng cùng giáo dưỡng ma ma dạy dỗ từ nhỏ, có lẽ cầm kỳ thi họa mọi thứ được đều thông thạo đúng không? Hay là phu nhân làm một bài thơ góp vui cho mọi người được không?”
Thi thơ? Khuôn mặt của Xương Bình bá phu nhân cứng đờ, thứ này bà ta không hiểu lắm.
"Ha ha, Tuệ An quận chúa nói đùa.”
Xương Bình bá phu nhân chống lại khuôn mặt cười như không cười, rõ ràng là nàng đang cười, nhưng khi bị nhìn chằm chằm, . Xương Bình bá phu nhân cảm thấy lạnh hết cả người.
Không hiểu vì sao, bà ta đã im lặng không dám lên tiếng.
Cúi đầu ăn cơm.
Sau đó ăn không nói, ngủ cũng không nói.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Ôn Noãn một hơi ăn hết mười con hàu lớn, khóe miệng khẽ nhếch.
Thích ăn như vậy sao?
Hắn vây tay với Đậu Khấu: "Lại lấy thêm một dĩa hào cho Quận chúa, nói nàng cũng đừng ăn nhiều quá, cẩn thận tiêu chảy."
"Dạ."
Xương Bình bá: ”...'
Ăn cơm xong, hai phu thê của Xương Bình bá cũng trở về.
Lâm Đình Hiên cùng Nạp Lan Cẩn Niên cùng nhau rời đi, có chuyện cần làm.
Trong xe ngựa.
Xương Bình bá phu nhân nhịn không được nói: "Ôn nhị cô nương kia cùng Tuệ An quận chúa không phải là người dễ đối phó! Đều là người khẩu Phật tâm xà, rất âm hiểm! Tôi nghĩ cũng đã gần trở thành mẹ chồng của Ôn nhị cô nương trong tương lai, nên chỉ hỏi nàng ta có biết gì ve cam kỳ thi họa không, thế mà hai tỷ muội đã liên hợp với nhau bắt nạt tôi. Sau này gả tới đây sẽ còn thế nào nữa!"
Xương Bình bá trừng mắt liếc bà ta một cái: "Là do bà đã nói chuyện quá phận!"
Hôm nay xem ra, ông ta lại rất hài lòng với cuộc hôn nhân này. Cẩn vương cùng cả nhà Xương Bình bá có mối quan hệ tốt, cũng vì vậy nên nhi tử được Cẩn Vương đối xử khác biệt.
Ngoài ra, còn có thiếu chủ của hàng dệt phủ Giang Hoài phú khả địch quốc cũng là con rể tương lai của Thế Xương hầu.
Vừa có tiền còn vừa có thết
Xương Bình bá phu nhân nghe xong bất mãn, bà ta lớn tiếng, nói: "Tôi nói sai chỗ nào! Nhà ai hỏi chuyện cưới xin mà không hỏi cô nương của nhà người ta có biết cầm kỳ thi họa không? Còn nàng ta cái gì cũng không hiểu, vậy cưới nàng ta về nhà làm gì? Ra ngoài dự tiệc cũng không xấu hổ sao? Hơn nữa, cũng không nhìn xem tôi là ai? Tương lai tôi chính là mẹ chồng của nàng! Nàng còn phải dưới quyên của tôi để xin cơm ăn đó! Còn chưa gả đến đã đám tranh cãi, trong lời nói mang theo gai nhọn! Sau này gả về đây rồi, nàng sẽ chịu hiếu thảo với hai chúng ta sao?"
Xương Bình bá nghi ngờ liếc mắt nhìn bà ta:
"Sáng hôm nay làm ra chuyện kia, vừa rồi còn nói như vậy, bà muốn phá hỏng cuộc hôn nhân này của Đình Hiên sao?"
Nét mặt của Xương Bình bá phu nhân cứng đờ: "Sao có thể"
Xương Bình bá nhìn bà ta cảnh cáo: "Vậy bà vừa nói gì? Bà cũng không phải không biết xuất thân của người ta, còn cố ý hỏi cái này có ích gì? Cuộc hôn nhân này không tệ, nếu lần sau bà có gặp người của Thế Xương Hầu phủ thì nói chuyện với người ta cho đàng hoàng. Đúng rồi, qua hai ngày nữa gửi thiệp, chúng ta mời Xương hầu phu nhân cùng cả nhà bọn họ đến phủ chúng ta chơi! Tiếp đón chu đáo. Đợi người gả vào phủ rồi thì bà muốn lập phép tắc thế nào cũng được! Nhưng người chưa gả tới mà bà đã làm như thế, thanh danh này truyền ra ngoài thì nhi tử của ta còn cưới vợ thế nào?"
Hiện tại Xương Bình bá rất hy vọng cuộc hôn nhân này có thể thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận