Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 858: Quá Kỳ Lạ

Chương 858: Quá Kỳ LạChương 858: Quá Kỳ Lạ
"Quận chúa Tuệ An tới hái đào mật sao? Tôi chỉ cho cô vài cây đào ngon nhất trong vườn nhé! Xin mời quận chúa Tuệ An đi theo tôi!"
Ôn Noãn lắc đầu: "Không phải. Thú cưng nhà tôi chạy vào trong đây, tôi đến tìm nó."
Sau khi đi vào vườn đào, mây tía trong cơ thể Ôn Noãn thế mà lại tự mình bay ral
Trong lòng Ôn Noãn lại càng cảm thấy:
Lại
Thật sự quá kỳ lại
Trịnh Dương cười: "Chỉ là thú cưng mà thôi, quận chúa Tuệ An cần gì phải tự mình đi vào tìm, tôi bảo hạ nhân tìm giúp cô được không! Tôi dẫn quận chúa Tuệ An đi tham quan vườn đào, để cô chọn vài quả đào, cầm về cho Thế Xương hầu ăn thử!"
Ôn Noãn nghĩ vườn đào này kỳ lạ như thế, cũng không từ chối: "Như thế thì làm phiền Trịnh công tử. Nhưng mà thú cưng của tôi cũng không cần phải làm phiên đến hạ nhân trong quý phủ, miễn cho hạ nhân trong quý phủ bị thương, khi nó thấy người lạ tới gần, sẽ cắn người. Chút nữa nó sẽ chạy về lại tìm tôi, chắc hiện tại tìm chỗ đi vệ sinh.
Chắc chắn Đại Hôi đã phát hiện ra điều gì, cũng không biết nó muốn làm gì, đương nhiên không thể phá hỏng chuyện tốt của Đại Hôi rồi.
Bỗng dưng trong lòng Ôn Noãn cảm thấy đây là điểm mấu chốt để tìm được muội muội của Lôi Đình.
Chó tìm chỗ để đi vệ sinh cũng là chuyện rất bình thường, nên Trịnh Dương cũng không hoài nghi.
Ôn Noãn giống như lơ đãng hỏi: "Mấy cây đào ở trong vườn hình như có độ tuổi không giống nhau, không phải được trồng cùng một khoảng thời gian đúng không?"
"Quận chúa Tuệ An nói không sai, mỗi năm chỉ trồng vài cây, phải mất nhiều năm mới có được một vườn đào lớn như thế này!" Khi Trịnh Dương nói những lời này, trong lòng hắn rất đắc ý.
Ôn Noãn có thể cảm nhận được sự tự hào của hắn, nhưng mà sự tự hào này đến từ đâu?
Chẳng qua chỉ là một vườn đào mà thôi!
"Đằng trước có mấy cây đào được trông cách đây vài năm, quả của mấy cây đó bởi vì không đủ độ phì, nên quả không được ngon lắm!"
Không đủ độ phì?
Ôn Noãn quay đầu nhìn sang, nhìn chẳng giống không đủ độ phì một chút nào!
Trịnh Dương dẫn Ôn Noãn đi về phía trước, đi đến chỗ nào đó, mấy quả đào trên cây cực kỳ lớn, lá cây đào cũng xanh biếc.
"Mấy cây này mới được trông năm ngoái, quả của nó ngon thứ hai vườn đào!"
Nói xong lại tiếp tục đi về phía trước vài bước.
Trịnh Dương ngừng lại: "Cây đào này được trông vào tháng ba năm ngoái, đủ một năm, cũng đã đủ độ phì, cho nên đào mật của nó thuộc loại ngon và ngọt nhất!"
"Cây này được trồng vào tháng 5 năm ngoái, cây này được trồng vào tháng 9 năm ngoái! Ba cây đào này là ba cây mới được gieo trông, năm nay là năm đầu tiên ra quả, lứa đầu, ăn ngon nhất!"
Nói xong, hắn lại đi đến bên cạnh cây đào được trồng vào tháng ba năm ngoái, duỗi tay hái một quả đào mật to nhất rồi đưa cho Ôn Noãn: "Quận chúa Tuệ An nếm thử đi!"
Ôn Noãn uyển chuyển từ chối: 'Lúc nãy đã ăn rồi, bây giờ vẫn còn no lắm! Tạm thời ăn không vô, tôi có thể hái nhiều một chút mang về phủ ăn được không?"
"Những người khác, bản công tử sẽ không hào phóng như thế, nhưng mà một mỹ nhân như quận chúa Tuệ An đương nhiên sẽ khiến người khác không thể từ chối. Tôi sẽ trèo lên cây hái cho quận chúa Tuệ An trái ngon nhất! Tôi nói cho cô biết! Trái ngon nhất nằm trên ngọn cây này! Bởi vì nó hấp thụ đủ ánh mặt trời và mưa móc!"
"Hái trên cây trồng vào tháng ba năm ngoái đi! Đã chăm sóc hơn một năm, đây là lúc kết trái ngon nhất! Năm sau vị ngọt của quả sẽ giảm đi một chút! Mấy cây đào mật giống như thế này thì tôi chỉ chừa lại cho mình ăn!"
Trong đầu Ôn Noãn hiện lên cái gì đó, nhưng mà rất nhanh, nàng không thể nắm bắt được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận