Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 860: Chuyên Môn Đoạt Nam Nhân Của Nàng Ta

Chương 860: Chuyên Môn Đoạt Nam Nhân Của Nàng TaChương 860: Chuyên Môn Đoạt Nam Nhân Của Nàng Ta
Vì vậy, Quách Minh Diễm bởi vì một câu nói mà bị Nạp Lan Cẩn Niên vả miệng!
Đây là một lời không hợp, nói trừng phạt liền trừng phạt!
Đây là hoàn toàn không hề quan tâm đến thể diện của Quách gia, không hề quan tâm đến thể diện của Hoàng Hậu, muốn đánh là đánh!
Hoàng Hậu tức giận đến cả người phát run!
Tốt lắm!
Nạp Lan Cẩn Niên thật là thật tốt lắm!
Tục ngữ nói đánh chó cần phải xem mặt chủ nhân!
Làm trò trước mặt Hoàng Hậu như bà ta, dùng chân đá bay cháu ngoại của bà tal
Tát tai cháu gái nhà mẹ đẻ của bà tal
Bà ta là hoàng hậu của một nước, càng là chị dâu cả của hắn!
Nhiều thế hệ Quách gia bọn họ trung lương, dùng vô số máu tươi của tổ tiên bảo hộ Nạp Lan quốc ổn định, hoà bình lâu dài!
Hiện tại thế mà lưu lạc đến mức người ngoài muốn bắt nạt liền bắt nạt!
Vậy Quách gia bọn họ bảo vệ thiên hạ này còn có ý nghĩa gì nữa?
Hoàng Hậu nghĩ đến việc Hoàng Thượng nghi ngờ Quách gia, lạnh nhạt với chính mình! Bản thân bà ta thật sự cảm thấy không đáng giá!
Quách Minh Diễm bụm mặt hận ý nhìn Nạp Lan Cẩn Niên.
Nàng ta yêu người nam nhân này nhiều năm như vậy, nhưng cho tới nay hắn chưa bao giờ liếc mắt nhìn xem chính mình một cái, như vậy thì thôi!
Vì một con gà rừng xuất thân hương dã, lại lần nữa tát chính mình!
Chẳng phân biệt đúng sai, làm tổn thương trái tim của chính mình, hung hăng giẫm đạp tôn nghiêm của chính mình!
Một khi đã như vậy, vậy thì đừng trách nàng ta tàn nhẫn độc ác!
Ngũ công chúa đỡ Trịnh Dương lên.
Hoàng Hậu vội vàng nói: "Dương nhi, cháu không sao chứ?”
Trong lòng Trịnh Dương ủ rũ, những người này vừa xuất hiện liền phá hủy chuyện tốt của mình!
Vừa rồi hắn rõ ràng cảm thấy Tuệ An quận chúa đã buông lỏng một chút cảnh giác với hắn.
Hắn thậm chí có thể nói chuyện với Tuệ An quận chúa thật vuil
Bởi vậy hắn cảm giác giống như toàn bộ nội tạng của mình đều phải bị lệch vị trí, hắn thở dài lắc đầu nói: "Không sao, vừa rồi không cẩn thận từ trên cây rơi xuống, thiếu chút nữa đập trúng người Tuệ An quận chúa, may mắn có Cẩn Vương xuất hiện, nếu không đã xảy ra chuyện lớn! Chỉ sợ sẽ làm bị thương Tuệ An quận chúa. Tuệ An quận chúa, không làm cô sợ chứ?”
Cuối cùng còn không quên quan tâm Ôn Noãn một câu.
Ôn Noãn lắc đầu: "Không."
"Tại sao con lại leo cây?” Nguyên Ngũ công chúa nhíu mày.
"Vốn dĩ muốn hái chút mật đào đưa cho Tuệ An quận chúa mang về trong phủ cho... cho Thế Xương Hầu ăn." Trịnh Dương nói tới đây thì nhìn về phía đám người Ngô thị.
Ôn Linh cảm thấy hắn như là đang nhìn chính mình, trái tim nàng căng thẳng, trên mặt yên lặng hiện lên một tang đỏ ửng, nàng nhanh chóng cúi đầu.
Tim đập rất nhanhl
Quách Minh Diễm nghe được lời này liền bụm mặt quay đầu, ánh mắt giống như con rắn độc hung ác, tiện nhân này câu dẫn Cẩn Vương, lại muốn câu dẫn Trịnh Dương.
Tại sao nàng cứ thích câu dẫn nam nhân của nàng tal
Tuệ An quận chúa là chuyên môn tới đoạt nam nhân và đồ vật của mình sao?
Tiện nhân!
"Cẩn Vương thúc, tại sao ngươi thấy Dương nhi rơi từ trên cây lại không bắt lấy Dương nhi, ngược lại còn muốn đá bay hắn? Cho dù ngươi muốn cứu Tuệ An quận chúa thì bắt lấy Dương nhi xong cũng có thể cứu nàng! Hắn chính là vì hái đào mật cho Tuệ An quận chúa mới ngã từ trên cây xuống!" Nguyên Ngũ Công chúa bất mãn nói.
Bà ta cũng chỉ một đứa con trai như vậy!
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn về phía Nguyên Ngũ công chúa: "Ngươi đang chất vấn bổn vương?"
Nguyên Ngũ Công chua:
"Không, dám."
Nạp Lan Cẩn Niên hừ lạnh một tiếng, hắn kéo tay Ôn Noãn đi ra ngoài: "Đi thôi! Muội muốn ăn mật đào sao?"
Hắn nhớ rõ vùng ngoại ô có một thôn trang có một mảnh rừng đào.
"Có thời gian huynh mang muội đi hái quả đào, mật đào ở đây nhìn thôi đã không muốn ăn!"
Ôn Noãn kéo tay hắn: "Không phải, muội không muốn ăn mật đào. Muội tới để tìm Đại Hôi, Đại Hôi chạy tới nơi này.
Nói tới đây, Ôn Noãn chỉ vào bên trong.
Đại Hôi? Nó chạy vào bên trong làm gì? Nạp Lan Cẩn Niên nhíu mày nhìn về nơi sâu nhất trong đào viên.
Hắn huýt sáo một tiếng.
Một tiếng sói tru từ bên trong truyền đến, người biết rõ Đại Hôi đều có thể nghe ra tiếng sói này có chút vội vàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận