Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 867: Lay Lui Lam Tien

Chuong 867: Lay Lui Lam TienChuong 867: Lay Lui Lam Tien
Hơn nữa sức khỏe của Vương thị rất tốt, người một nhà cũng đồng ý cho bà ấy trở về trong thôn.
Ôn Linh nghe vậy thì xua tay nói: 'Không cần đặc biệt sắp xếp người đưa tỷ trở về, không phải Thuần ca chuẩn bị đi tiên nhiệm sao? Không phải đại nãi nãi cũng muốn quay về thôn sao? Đến lúc đó tỷ đi vê cùng bọn họ là được."
"Cũng được, nhưng mà như vậy phải đợi mấy ngày nữa, chờ đi thăm phủ Xương Bình bá trở về rồi nói sau."
"Không có việc gì! Vậy chờ mấy ngày nữa đi! Tỷ trở về ngủ, Noãn nhi, muội cũng đi ngủ sớm một chút." Ôn Linh nghe mùi thơm của quả đào trong phòng, có chút ngồi không yên, nàng nhanh chóng đứng lên.
Ôn Noãn gật đầu: "Chỗ của muội có mấy cuốn sách về thảo dược, tỷ muốn đọc không?"
Ôn Linh ngẩn người, cười nói: 'Được!"
Hình như thái độ của Noãn nhi đối với mình đã không giống trước.
Ôn Noãn bỏ mật đào trở về mâm đựng trái cây, sau đó đi đến án thư, cầm lấy mấy cuốn sách nhập môn về thảo dược.
Ôn Linh nhận lấy: "Cảm ơn, Noãn nhi
Ôn Noãn xua tay, không để ý nói: "Không cần khách khí. Đi ngủ sớm một chút đi! Ngủ ngonl"
Ôn Noãn lại cầm lấy quả đào mật đã ăn hai ngụm kia, răng rắc một tiếng, cắn xuống!
Ôn Linh: "II!"
Một mùi hương của quả đào mật bay vào lỗ mũi của Ôn Linh.
Ôn Linh trực tiếp bỏ chạy!
Nàng vội vàng chạy trở vê sân của mình, buông mấy cuốn sách xuống, sau đó ôm ống nhổ nôn mửal
Ôn Thiến: '2?2"
Ôn Thiến cầm ấm trà ở trên bàn, rót một ly trà cho nàng: "Muội không sao chứ? Sao lại nôn ra như vậy?"
Vất vả lắm Ôn Linh mới đỡ một chút, nàng nhận lấy ly trà: 'Không có việc gì!"
Ôn Linh vừa định uống miếng nước súc miệng, chợt nhìn thấy hoa văn hình quả đào trên ly trà.
Nôn!
Lại là một trận nôn mửal
Ôn Thiến: "..."
Ngày hôm sau.
Điện Kim Loan.
Đại Lý Tự Khanh trình lên một chồng đơn kiện và chứng cứ cho Hoàng Thượng.
Những cái đó đều là Nạp Lan Cẩn Niên phái người điều tra ra.
Trong một đêm, người của Cẩn Vương thế mà lại điều tra được nhiều tin tức như vậy, làm Đại Lý Tự và Hình Bộ cực kỳ khiếp sợi
Phủ doan phủ Thuận Thiên cũng nộp danh sách những bá tánh báo quan từ năm năm trước, danh sách những thiếu nữ mất tích vào tay Hoàng Thượng.
Hoàng Thượng xem qua, sau đó nổi trận lôi đình!
Vốn dĩ Lâm ngự sử định buộc tội Trịnh Dương và Ngũ công chúa một phen, nhưng nhìn thấy sắc mặt của Hoàng Thượng như vậy, ông ấy thức thời ngậm miệng lại!
Mặc dù ông ấy không sợ chết, thường xuyên liều chết cũng phải can gián!
Nhưng mà ông ấy cũng không muốn chết!
Hoàng Thượng muốn trực tiếp thẩm vấn Trịnh Dương trong lúc lâm triều, ở trước mặt văn võ bá quan.
"Đưa tên cặn bã, cầm thú Trịnh Dương kia lên đây cho trâm!" Hoàng Thượng đập long bàn một cái.
Cái bàn làm từ gỗ tơ vàng thượng đẳng rung lên, tất cả đồ vật bên trên đều nhảy lên!
Quách tướng quân và Đại hoàng tử nhìn thoáng qua nhau.
Xong rồi!
Có khả năng khó giữ được tánh mạng của Trịnh Dương!
Rất nhanh Trịnh Dương đã được người đưa đến!
Hoàng Thượng trực tiếp ôm một đống đồ vật ném lên người của hắn ta: "Nghiệp chướng! Ngươi có biết tội không?”
Trịnh Dương quỳ xuống: "Hoàng ông ngoại! Cháu biết tội! Cháu không phải người! Những nữ tử đó đều là do cháu làm hại! Cầu hoàng ông ngoại trị tội cháu đi! Cháu nguyện ý lấy chết tạ tội!"
Đây là chiêu lấy lui làm tiến!
Quách lão tướng quân dạy!
Nhận sai là được! Không cần cãi lại!
Hoàng Thượng liếc nhìn Trịnh Dương một cái thật sâu:
Quả nhiên giống như lời nói của Thập Thất đệ, chủ động nhận tội!
Bàn tay của Nạp Lan Cẩn Niên ngắm nghía túi tiền đen bên eo, nhàn nhạt nói: "Nếu đã nhận tội, vậy hoàng huynh trực tiếp ban chết đi! Mặc dù ban chết cho một mình hắn cũng chỉ đủ tạ tôi, khó giải tỏa nỗi hận trong lòng những bá tánh đó, nhưng cũng tốt hơn là không chết!"
Văn võ bá quan cả triều: "..."
Cẩn Vương nói chuyện thật sự không sợ đắc tội người khác!
Cái miệng này, khắp Kinh Thành không tìm được người càng độc miệng hơn hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận