Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 875: Tinh Ke

Chuong 875: Tinh KeChuong 875: Tinh Ke
Nhà On Noãn tới phủ Xương bình bá chơi, sau khi hai nhà chào hỏi nhau như thường lệ, sau đó phu nhân Xương Bình bá liền bảo Đàm Thi Uyển dẫn tỷ muội Ôn Noãn đi dạo quanh phủ.
Đàm Thi Uyển đứng lên: "Vài vị Ôn cô nương, đi thôi! Trong phủ nuôi mấy con khổng tước, có khổng tước xanh dương và khổng tước xanh lục, trong đó còn có một con khổng tước trắng, lúc xòe đuôi cực kỳ đẹp, ta mang mọi người đi nhìn xem.
Ôn Hinh kinh ngạc: "Thế nhưng còn có khổng tước màu trắng? Đẹp không?"
Đàm Thi Uyển nhìn thoáng qua Lâm Đình Hiên: "Đúng vậy, nghe nói là độc nhất vô nhị trong thiên hạ này. Chỉ có một con như vậy thôi! Lông chim trắng tinh như tuyết, có điểm giống thiên nga, lúc xòe đuôi đẹp tới kinh tâm động phách!"
Con khổng tước kia chính là do Lâm Đình Hiên tặng cho nàng tal
Ôn Noãn nghe xong liền nói: "Chắc là loại khổng tước xanh dương biến dị".
Biến dị? Đây là giống loài biến dị mà Tam tỷ nói sao? Ôn Nhiên nghe xong liền thấy hứng thú: "Chúng ta đi xem đi! Ta chưa từng nhìn thấy khổng tước màu trắng".
Phu nhân Xương Bình bá cười: "Tiểu cô nương đều thích những con vật nhỏ này, vậy các ngươi đi xem đi!"
Đàm Thi Uyển lôi kéo muội muội của mình là Đàm Ảnh Nguyệt hôm nay cũng tới phủ Xương bình bá chơi: "Ảnh Nguyệt, muội cũng đi cùng đi!"
Vì thế mấy vị cô nương liên cùng đi xem khổng tước.
Ôn Nhiên vẫn trẻ con, lần đầu tiên thấy khổng tước xòe đuôi, thậm chí là lần đầu tiên nhìn thấy khổng tước nên rất là vui, nàng hưng phấn đi lên trước, muốn nhìn cho rõ ràng.
"Khổng tước màu trắng thật là xinh đẹp a! Lông chim này giống như mấy trắng trên bầu trời vậy!"
Ôn Hinh và Ôn Nhu đều đi lên trước, Đàm Thi Uyển cười lui ra phía sau vài bước để các nàng xem.
Đàm Ảnh Nguyệt đứng ở phía sau Đàm Thi Uyển, bởi vì Đàm Thi Uyển lui về phía sau nên nàn cũng lui về phía sau theo.
Bởi vậy, liền đứng chung một chỗ với người không bước lên là Ôn Noãn.
Ôn Noãn cảm giác Đàm Ảnh Nguyệt nhích lại gần, tay nhanh chóng nhét một tờ giấy vào trong tay mình.
Ôn Noãn dường như không có việc gì mà nắm chặt tay, nhìn nàng một cái.
Nàng vội cúi đầu, ngập ngừng nói: "Tuệ An quận chúa, thật xin lỗi, không cẩn thận đụng vào cô”.
Ôn Noãn mỉm cười: "Không có việc gì".
Đàm Ảnh Nguyệt quay đầu lại nhìn thoáng qua, liền không thèm để ý.
Sau khi xem khổng tước ở sau núi xong, mọi người lại quay về theo đường cũ.
Ôn Noãn đi ở phía trước, nàng nhanh chóng trộm mở tờ giấy ra nhìn thoáng qua, sau đó liền nhét tờ giấy trở lại túi tay áo.
Phòng cho khách có người?
Có ý gì?
Ôn Noãn có chút trầm tư.
Sau đó nàng liền nghĩ tới phim truyền hình và tiểu thuyết trạch đấu, cung đấu ở kiếp trước.
Lúc này Đàm Thi Uyển đi lên mấy bước nói: "Tuệ An quận chúa, vài vị Ôn cô nương, cũng sắp tới thời gian dùng bữa rồi, chúng ta đi một vòng quanh đường nhỏ này, nhìn xem cảnh sắc ở hoa viên, sau đó vừa lúc trở lại chính viện ăn cơm! Ôn Hinh cô nương cũng có thể làm quen với hoàn cảnh ở Xương Bình bá phủ trước".
Ôn Noãn gật đầu: "Được!"
Nàng muốn nhìn xem hồ lô của nàng ta rốt cuộc bán thuốc gì?
Rất nhanh đoàn người liền vòng qua một cái núi giải
Lúc này một con vật màu đen chạy ra từ núi giả, vọt qua bên chân Ôn Hinh, làm bẩn làn váy của Ôn HinhI
Trong không khí còn lưu lại mùi mực.
Ôn Hinh: "..."
Lúc này một nha hoàn chạy tới: "Trân châu! Trân châu!...'
Nha hoàn thấy mấy người bọn họ thì sắc mặt trắng nhợt: "Thiếu nãi nãi!"
Đàm Thi Uyển xụ mặt nói: "Sao lại thế này? Trân châu lại làm rơi nghiên mực của thiếu gia sao? Ngươi nhìn xem, làm cả người khách đều dính mực rồi này!"
"Thiếu phu nhân tha mạng! Các vị tiểu thư, thật xin lỗi!"
Ôn Hinh vẫy tay: "Không sao".
"Còn không mau đi bắt trân châu! Va chạm tới quý nhân, cẩn thận da của ngươi đó!" Đàm Thi Uyển tức giận nói!
"Vâng!" Nha hoàn vội chạy dil
Đàm Thi Uyển nói với Ôn Hinh: "Thật xin lỗi, con mèo kia rất thích chơi nghiên mực, làm bẩn quần áo của Ôn Hinh cô nương! Để ta bồi thường cho cô một bộ quần áo khác nhé!"
"Không cần, ta có mang quần áo tới. Cô lùn hơn tôi một cái đầu, quần áo của cô ta mặc không vừal"
Đàm Thi Uyển: "..."
Đàm Thi Uyển chịu đựng xúc động muốn trợn trắng mắt nói với nha hoàn bên cạnh: "Mang Ôn Hinh cô nương tới phòng cho khách để thay quần áo đi!"
Nha hoàn lập tức đồng ý: "Vâng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận