Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 876: Rơi Xuống Nước

Chương 876: Rơi Xuống NướcChương 876: Rơi Xuống Nước
Phòng cho khách?
Ôn Noãn nghe xong liền liếc nhìn Đàm Thi Uyển một cái, sau đó nói với Ôn Hinh: "Vậy nhị tỷ đi thay một bộ quần áo khác trước đi!"
Ôn Noãn nói xong lại nói với Tử Uyển: "Ngươi mau đi ra xe ngựa lấy một bộ quần áo khác cho nhị tỷ thay đi".
Ôn Noãn nhân lúc Đàm Thi Uyển không chú ý, nhét tờ giấy vào trong tay Tử Uyển.
"Vâng!" Tử Uyển không tỏ ra chút khác thường nào.
Sau khi Ôn Hinh theo nha hoàn rời đi.
Đàm Thi Uyển nói với mấy người Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa, vài vị Ôn cô nương, chúng ta đi về chính viện trước đi! Tí nữa nha hoàn sẽ đưa Ôn nhị cô nương về chính viện!"
"Được!" Ôn Noãn gật đầu.
Mấy người tiếp tục đi về phía trước.
Lúc đi ngang qua hồ, một cái bình nhỏ rơi từ trong cổ tay áo của Ôn Noãn xuống tay nàng, nàng bất động thanh sắc dùng ngón cái mở nút bình ra, sau đó tay tùy ý lắc lư một chút.
Một ít bột phấn liền rơi vào làn váy của Đàm Thi Uyển.
Ôn Noãn và Ôn Nhiên sóng vai đi cùng một chỗ.
Nàng duỗi tay chạm một cái bình ngọc bên hông Ôn Nhiên.
Một con rắn đen hồng rơi ra từ bình ngọc đó.
Ôn Nhiên nhìn Ôn Noãn một cái.
Ôn Noãn chớp mắt với nàng, sau đó lại liếc mắt nhìn Đàm Thi Uyển một cái.
Mắt Ôn Nhiên lập tức sáng lên.
Hai tỷ muội nhìn nhau cười.
Đàm Ảnh Nguyệt vẫn luôn đi ở bên cạnh Đàm Thi Uyển, nàng là người đầu tiên nhìn thấy con rắn nhỏ bò qua chân mình, sợ tới mức sắc mặt biến đổi, trực tiếp lui về phía sau vài bước: "Rắn! Có rắn!"
Đàm Thi Uyển cúi đầu nhìn thoáng qua, một con rắn màu đỏ phun lưỡi đang muốn bò lên trên giày thêu của nàng tal
"AI" Đàm Thi Uyển sợ tới mức nhảy dựng lên, hoa dung thất sắc!
"Rắn! Rắn!" Nàng ta vừa nhảy vừa kêu.
Mấy tỷ muội Ôn Noãn đều sợ tới mức liên tục lui về phía sau.
Con rắn kia vẫn luôn đuổi theo Đàm Thi Uyển.
"Người tới! Có rắn! Có rắn!" Đàm Ảnh Nguyệt ở bên cạnh nàng ta gấp đến độ xoay quanh, bày ra bộ dáng muốn đi tới lại không dám.
Rất nhanh Đàm Thi Uyển đã bị con rắn nhỏ kia đuổi đến hoảng sợ không nhìn đường, trượt chân rơi xuống hồ.
Ôn Noãn vội la lớn: "Trời ơi! Đàm phu nhân rơi xuống nước rồi!"
Mấy tỷ muội vội tiến lên cứu người.
Ôn Nhiên nhân cơ hội bắt con rắn kia lại rồi nhét vào trong bình ngọc.
Do ở bên hồ nước rất nông nên không hề có nguy hiểm tính mạng, lúc Đàm Thi Uyển được kéo lên thì chân vẫn còn mềm. Ôn Noãn chỉ vào Đàm Thi Uyển nói: "Đàm phu nhân, ngươi vẫn nên đi đổi bộ quần áo này trước di
Đàm Thi Uyển nhìn thấy một gia đinh từ xa đi tới, nàng ta không rảnh lo cái gì nữa, nếu như bị những gia đinh kia nhìn thấy bộ dáng ướt đẫm của nàng ta thì coi như trong sạch của nàng ta đều bị hủy hoại!
"Ảnh Nguyệt, ngươi đưa vài vị Ôn cô nương tới tiền viện! Ta về trong viện đổi một bộ quần áo trước!"
Đàm Thi Uyển nói xong lời này liền vội vàng rời dil
Thật sự lo lắng sẽ bị người khác nhìn thấy!
Đàm Ảnh Nguyệt vội lên tiếng: "Vâng!"
Đợi Đàm Thi Uyển rời đi thì Đàm Ảnh Nguyệt mới nói với mấy người Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa, vài vị Ôn cô nương, để tôi dẫn các cô tới chính viện!"
Lúc này bốn phía đã không còn hạ nhân, chỉ còn lại mấy người bọn họ, Ôn Noãn mới nói: "Vừa rồi đa tạ Đàm cô nương mở miệng nhắc nhở."
Đàm Ảnh Nguyệt vẫn tỏ ra bộ dáng ngoan ngoãn nghe lời, thanh âm tuy nhỏ nhưng giọng điệu lại bình thường.
Nàng bày ra bộ dáng này cũng là vì lo sẽ có người nhìn thấy thôi!!
"Tuệ An quận chúa không cần cảm ơn, đây là điều đương nhiên! Tôi chỉ trả lại ân tình thôi. Vừa rồi con mèo của Đàm Thi Uyển cố ý làm bẩn quần áo của Ôn Hinh cô nương, sau đó nha hoàn kia sẽ mang nàng ấy tới phòng cho khách gần nhất để thay quần áo.
Trong phòng cho khách còn có cả Hà Vĩ Quang, biểu đệ của biểu ca Lâm Kính Hiên, nếu Ôn Hinh cô nương thay quần áo ở phòng cho khách kia thì sẽ bị Hà Vĩ Quang thấy, sau đó trong sạch của nàng ấy sẽ bị huỷ hoại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận