Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 889: Hâm Mộ Ghen Ti

Chương 889: Hâm Mộ Ghen TiChương 889: Hâm Mộ Ghen Ti
Ngày hôm qua Ngô thị có nói qua việc này, nói Ôn Thuần sắp nhậm chức cho nên bà ấy muốn đi Quốc Phật tự cầu xin cho hắn một lá bùa bình an.
Ôn Thuần cùng Ôn Nhu cũng đi theo.
"Vẫn chưa trở về ạ."
"Giúp ta lấy ra bộ váy màu đỏ, ta muốn đến tiền viện nhìn xem."
"Dạ!" Vạn Quân lập tức đi đến tủ quần áo lấy quần áo.
Ôn Noãn đã lau khô tóc, sau đó thay quần áo mới đi đến sân trước.
Trước sân.
Ông Ôn, Ôn Gia Phú và Ôn Lượng đang được hạ nhân dẫn đến chính viện.
Cả đường đi Ôn Gia Phú nghiêm mặt, cái đám nhà lão tứ này, đại ca của mình đến vậy mà cả nhà lão tứ thế mà không ai đích thân ra chào đón, đúng là quá đáng!
Không còn xem ông ta là huynh trưởng, là bá phụ nữa à?
Tuy biết bọn họ đã giàu sang, không muốn quen biết với kẻ nghèo hèn như bọn họ, nhưng chẳng phải khi Ôn gia trở nên giàu có, ông ta cũng chưa từng đến để chiếm tiện nghi của nhà họ lần nào sao?
Ôn Gia Phú ông hiện giờ cũng đã là hoàng thân quốc thích, còn có long tử phượng tôn làm cháu ngoại, tương lai sẽ là Quốc Cữu gia, so với Ôn Gia Thụy còn kém sao?
"Cha, lão Tứ thế mà không ra chào đón cha, đúng là quá bất hiếu!"
Ông Ôn đang đánh giá phủ đệ của tiểu nhi tử mình, dù thế nào ông cũng không ngờ tiểu nhi tử của ông có một ngày lại phú quý như vậy, còn lên làm Hầu gia.
"Có lẽ lão Tứ đang bận rộn?" Ông Ôn do dự nói.
Người dẫn đường là Trương bá nhìn Ôn Gia Phú một cái, gật đầu nói: "Lão gia vẫn chưa từ nha môn trở về! Còn phu nhân hôm nay đã mang theo thiếu gia và cô nương trong phủ ra ngoài, trong nhà chỉ có lão phu nhân, hay để tôi gọi lão phu nhân ra chào đón mọi người?”
Để cho lão phu nhân đến đón bọn họ, Cẩn vương đến đây còn kính cẩn gọi lão phu nhân bằng một tiếng bà nội đấy, mấy người này đúng là không biết liêm sỉ!
Ôn Gia Phú: "Sao lại ra ngoài đúng lúc vậy?!"
Có khi nào là lấy cớ không?
Trương bá: "Đúng vậy! Thật đúng lúc, may mắn là phu nhân không biết hai vị tới, nếu không chỉ sợ hai vị còn cho rằng là cố ý!"
Ôn Gia Phú: '..."
Đi qua từng cánh cửa, đi vào một hành lang được điêu khắc chạm trổ tinh xảo.
Dọc dường đi, trong sân có hòn non bộ chảy nước, chậu hoa tươi đầy lá, khắp nơi đều tràn ngập ý thơ, từng chỗ đều đẹp như tranh, vừa nhìn đã biết là được các danh gia sắp xếp tỉ mỉ.
Một phủ đệ đẹp và lớn như vậy chắc phải có giá mười vạn lượng nhỉ!
Không đúng, phủ đệ lớn như vậy ở kinh thành, có bạc chưa chắc mua được!
Đều là nhà giàu quyền quý mới có thể vào ở.
"Cha, cha xem phủ đệ này của lão Tứ cũng thật đáng gờm! Phủ đệ lớn như vậy, sân bên trong chắc chắn không nhỏ! Nhà của lão Tứ đúng là càng ngày càng giàu có! Cũng chẳng giống tòa tiểu viện kia của chúng tal" Bản thân ông ta tương lai sẽ là Quốc cữu gial
Thế mà ông ta và mọi người vẫn ở trong một tiểu viện chật chội còn cũ nát.
Phòng cũng không đủ dùng, cũng chỉ có một gian phòng phải chia ra thành hai để dùng mới có thể miễn cưỡng để cả nhà ở chung!
Lão Tứ vậy mà lại không mời cha, mời huynh trưởng là ông ta đến đây ở, lương tâm của lão tứ không bị cắn rứt sao?
Ngự Sử đại nhân có biết lão tứ bất hiếu như vậy không?
Vì sao không buộc tội lão tứ nhỉ?
Ôn Gia Phú cùng Ôn Gia Lượng cũng đã thấy được nhiều thứ, phủ của Đại hoàng tử nguy nga lộng lẫy, tất nhiên không phải nói chơi.
Chỉ có điều bọn họ cảm thấy phủ đệ của Ôn Noãn tràn đầy phong cảnh của miền sông nước Giang Nam đầy tình thơ ý họa, càng thêm thoải mái có nội hàm.
Ôn Lượng nhìn thấy phủ đệ này thì trong lòng cũng ngứa ngáy, sau này hắn ta làm quan cũng muốn ở một phủ đệ lớn như thế này.
Hơn nữa cả một đường đi, bọn họ cũng thấy không ít nha hoàn, còn có người làm vườn đang chăm sóc hoa viên, ít nhất cũng có hơn mười hoặc hai mươi người.
Thấy bọn họ, những người đó đều ngoan ngoãn hành lễt
Hoàn toàn là dáng vẻ của gia tộc lớn.
Lòng của hai người vừa chua xót vừa ngứa ngáy.
Ngay lúc trong lòng cả hai bọn họ tràn đầy sự chua sót thì cuối cùng cũng tới chính sảnh của tiền viện.
Vương thị ngồi ngay ngắn ở trên chủ vị, tư thế uống trà tao nhã.
Xuân Hoa đi vào, nói: "Lão phu nhân, có ông Ôn và Ôn công tử đến đây."
"Mời bọn họ vào di
"Dạt"
Bạn cần đăng nhập để bình luận