Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 890: Khong Con Lien Quan

Chuong 890: Khong Con Lien QuanChuong 890: Khong Con Lien Quan
Trong sảnh chính ngăn nắp rộng mở.
Vương thị ngồi ở phía trên cùng.
Mấy người ông Ôn thì ngồi ở phía dưới.
Không hiểu sao, ba người lại có chút căng thẳng.
Ông Ôn nhìn người vợ già đã rất lâu không gặp của mình.
Trải qua mấy năm sống sung sướng an nhàn, Vương thị cũng đã có thay đổi lớn.
Cả người đều ung dung hoa quý, so với bà lão của hai năm trước bị cuộc sống chèn ép, gây như que củi, hình dáng tiều tụy thì quả thật cứ như hai người.
Vương thị hiện tại nhìn qua giống phu nhân chỉ mới hơn bốn mươi tuổi, làm sao giống một bà lão gần đến sáu mươi?!
Ông Ôn nhìn Vương thị lúc này dường như thấy được dáng vẻ xinh đẹp của bà ấy khi còn trẻ, đẹp đến động lòng người.
Nếu thời gian có thể quay lại, ông cũng biết được bà ấy có thể sinh con.
Như vậy, lão Đại và ba huynh đệ đều chui ra từ bụng bà ấy, liệu mọi chuyện sẽ khác chứ?
Ôn Gia Phú quan sát chính sảnh.
Phòng khách của nhà lão Tứ còn lớn hơn cả cái sân nhỏ nhà ông tal
Vương thị chỉ vào tách trà: "Mời ba vị uống trà!"
Ba người vô thức cầm lấy tách trà được khắc bằng bạch ngọc, uống một ngụm trà.
Uống vào một ngụm mang theo vị ngọt dễ chịu chảy vào trong miệng, hương thơm ngào ngạt, hương thơm lưu lại rất lâu cùng với chút mùi hoa lan!
Đại Hồng bào loại thượng hạng!
Ôn Gia Phú vừa uống đã nhận ral
Bởi vì Ôn Uyển cũng đã cho ông ta một lượng.
Nói đây là loại trà Đại Hồng bào thượng hạng, một năm mới có thể sản xuất được bảy tám cân, đa số đều dành cho Hoàng thượng sử dụng.
Là loại trà mà Đại hoàng tôn thích nhất, nên Đại hoàng tôn đã cho nàng ta hai lượng.
Ôn Uyển chia ra làm hai, một lượng dùng để hiếu thảo với ông tal
Ngày thường ông ta cũng không dám uống, chứ đừng nói lấy nó để chiêu đãi khách!
Không ngờ nhà lão Tứ cũng có!
Vương thị nhìn ông Ôn bình tĩnh: "Hôm nay ông đến đây có chuyện gì vậy? Lại còn làm ồn ào ở ngay ngoài cửa nhà tôi, ông là không muốn thấy con trai của tôi được sống tốt sao?"
Nét mặt già nua của ông Ôn đỏ lên: "Quế Chi, bà đừng hiểu lầm, lão Tứ cũng là con trai của tôi, sao tôi lại không muốn thấy nó sống tốt được chứ!"
Ôn Gia Phú: "Đại nương, người đừng hiểu lầm, vừa rồi là do người gác cổng của nhà đại nương quá vô lễ! Thế mà dám ngăn không cho cha vào gặp lão Tứ! Dù thế nào thì cha cũng là cha của lão Tứ, làm gì có chuyện cha muốn gặp con mình mà lại bị ngăn ở ngoài cửa? Như vậy chẳng phải là bất hiếu sao? Chúng ta cũng không biết hóa ra lão Tứ không có ở đây nên chỉ là hiểu lâm thôi!"
Vương thị cũng lười nói nhảm với bọn họ: "Vậy các người đến đây có chuyện gì?" Ông Ôn nói cũng đúng, lão Tứ là con trai của ông ấy, đây là chuyện không thể thay đổi!
Chỉ có điều bà ấy đã hòa ly với ông ta, thư hòa ly và thư đoạn thân cũng không khác nhau gì mấy.
Nhưng thiên hạ này ngoài luật pháp và công văn ràng buộc con người ta, thì còn có đạo đức và thanh danh.
Ở địa vị càng cao, ngược lại càng phải để ý thanh danh, hơn nữa càng không thể bước đi sai lầm.
Ông Ôn nghĩ đến mục đích đến đây cũng nở nụ cười, nụ cười này là niềm vui xuất phát từ nội tâm: "La do Lượng nhi chuẩn bị đi nhận chức! Tôi cùng cả nhà lão Đại cũng đi theo. Lần từ biệt này cũng không biết khi nào mới có thể gặp lại, cho nên mới cố ý đến mời bà cùng vợ chồng lão Tứ và bọn nhỏ đến trong phủ tụ tập".
Lượng nhi cuối cùng cũng lên làm quan!
Nhìn hắn ta từ nhỏ đến lớn, ông biết Lượng nhi chắc chắn sẽ thành công!
Vương thị nghe xong thì lắc đầu: "Không cần! Có gì hay mà cần cả nhà tụ tập. Chẳng lẽ ông đã quên trên thư đoạn ly đã ghi thế nào? Cả nhà chúng tôi cùng nhà của ông đã không còn liên quan gì với nhau!"
Ông Ôn rất đau lòng!
Chuyện đã qua lâu như vậy, Quế Chi vẫn chưa hết giận sao?
Cho dù có thư đoạn ly thì cũng đâu phải là thư đoạn tuyệt quan hệ, lão Tứ là con trai của ông, dòng máu đang chảy trong người lão Tứ cũng là của ông, đây là chuyện không thể nào thay đổi!
Như vậy làm sao có thể không có liên quan?
Bạn cần đăng nhập để bình luận