Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 894: Đoạn Hồn Thảo

Chương 894: Đoạn Hồn ThảoChương 894: Đoạn Hồn Thảo
Ôn Gia Thụy nghe xong thì nhíu mày: "Sao Thập Thất lại bị thương? Có nghiêm trọng không?"
"Không nghiêm trọng, là do không cẩn thận nên mới bị thương ở quân doanh! Con đi đây!"
Ôn Noãn nói xong một câu rồi cũng mang theo hộp thức ăn rời đi.
Ôn Gia Thụy không nghĩ nhiều, cũng tin là thật, ông ấy biết hôm nay ông Ôn cùng Ôn Gia Phú đến đây nên đã hỏi Vương thị bọn họ đến để làm gì.
Cẩn vương phủ.
Nạp Lan Cẩn Niên đang nói chuyện đoạn hồn thảo với Phong Niệm Trần.
Đoạn hồn thảo chỉ tôn tại ở Nam Cương.
Hơn nữa là còn là một loại cây cỏ trong truyền thuyết, nghe nói thánh nữ Nam Cương có thể sử dụng đoạn hồn thảo để làm phép lấy đi tính mạng của người khác!
Đoạn hồn thảo không có độc và nó vô dụng với người bình thường, chỉ đối với những người...
"Huynh xác định đã ngửi thấy mùi của đoạn hồn thảo?"
"Ừm."
Vào lúc Phong Niệm Trần đi du lịch ở Nam Cương đã từng cứu một bà lão, trên người của bà lão kia có mùi của đoạn hồn thảo, nên vừa lúc bọn họ đều đã ngửi qua mùi hương kia.
Phong Niệm Trần nhịn không được đánh giá trên dưới của Nạp Lan Cẩn Niên: "Huynh rốt cuộc là ai? Vì sao những người đó lại dùng đoạn hồn thảo để đối phó với huynh?"
Nghe nói đoạn hồn thảo đã tuyệt chủng ở Nam Cương! Bây giờ nếu còn thì cũng là được bảo quản từ thời xưa tới nay.
Nạp Lan Cẩn Niên lạnh lùng nhìn hắn một cái: "Huynh chỉ cần nói cho ta biết, nếu có người làm phép thì huynh có biết cách để phá giải không?!"
Nạp Lan Cẩn Niên cũng không nói gì, vì mũi tên lúc ấy không phải bắn về phía hắn.
Vào lúc đi Đông Lăng, hắn đã nhìn thấy Lục hoàng tử phi của Nam Cương không biết cố ý hay vô tình mà luôn quan sát Ôn Noãn, hắn đã cảm thấy kỳ lạ.
Lục hoàng tử phi của Nam Cương có xuất thân là thánh nữ Nam Cương!
Phong Niệm Trần: "Sao ta biết được! Ta cũng không phải thánh nữ Nam Cương! Loại chuyện này chỉ có thánh nữ Nam Cương mới biết! Người Nam Cương cũng không biết!"
"Huynh đi một chuyến đến Nam Cương quốc đi!"
Phong Niệm Trần: "Vì sao huynh không đi mà lại muốn ta đi? Ta lại không phải là người trúng đoạn hồn thảo!"
Ở chỗ Nam Cương kia, hắn cũng không muốn tới!
Nạp Lan Cẩn Niên: "Ta bị thương! Huynh có đi hay không, nếu không đi thì sau này đừng nghĩ sẽ được ăn món ăn của nha đầu kia nấu! Huynh đi ăn những món do nha đầu Ôn Nhiên kia làm đi! Dù sao nàng mới là đồ đệ của ngươi!"
Phong Niệm Trần: "..."
Món ăn do nha đầu Ôn Nhiên kia làm có thể cho người ăn được sao?
Uy hiếp, uy hiếp trắng trợn!
Lúc này Ôn Noãn mang theo hộp đồ ăn đến: "Phong đại ca, huynh muốn đi đâu vậy?"
Phong Niệm Trần chỉ vào Nạp Lan Cẩn Niên nói: "Tên vô sỉ này thế mà muốn cho ta đi..." Nạp Lan Cẩn Niên trừng mắt lạnh lùng nhìn Nạp Lan Cẩn Niên.
Phong Niệm Trần im lặng: "Không, không đi đâu! Ta đâu có đi đâu!"
Phong Niệm Trần nâng tách trà lên nhấp một ngụm, nhìn ve phía Nạp Lan Cẩn Niên khiêu khích.
Hắn chính là không dil
Ôn Noãn nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên.
Nạp Lan Cẩn Niên: "Ta bảo hắn đi tới Câu Lan viện tìm hiểu một vài việc!"
Phong Niệm Trân phun một hơi trà ra thật xaI
Câu Lan viện là nơi quỷ quái gil
Đừng có làm bẩn thanh danh của hắn!
Ôn Noãn: ". "
Quên đi, nếu hắn muốn gạt mình thì nàng cũng sẽ không hỏi.
Ôn Noãn mở hộp cơm ra, lấy ra tất cả đồ ăn.
"Có thể ăn cơm rồi!"
Phong Niệm Trần dùng ống tay áo lau nước trà ở khóe miệng, vội ngồi xuống chuẩn bị ăn: "Hôm nay có món mới sao? Đây là món gì, có chút xấu, nhưng rất thơm!"
Nạp Lan Cẩn Niên liếc mắt nhìn hắn một cái, thản nhiên nói, ánh mắt còn mang theo cảnh cáo: "Huynh có thể lăn rồi! Nơi này không có chuẩn bị đồ ăn cho huynh!"
Phong Niệm Trân: "..."
Hắn nhìn về phía Ôn Noãn cầu xin giúp đỡ, sau đó mới phát hiện trên mặt Ôn Noãn cũng có vết thương.
Hắn lại nhìn vê phía Nạp Lan Cẩn Niên.
Chiều cao của bả vai người này đúng bằng với độ cao của khuôn mặt sư phói
Khó trách hắn lại bị thương!
Chỉ sợ mũi tên kia là nhắm vào tiểu sư phó!
Một khi đã như thế, hắn đành phải đi một chuyến đến Nam Cương vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận