Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 898: Nói Ông Là Heo Sao?

Chương 898: Nói Ông Là Heo Sao?Chương 898: Nói Ông Là Heo Sao?
Đợi sau khi các thái y đã rời khỏi đây, Hoàng Thượng mới hỏi: "Ai làm?"
Nạp Lan Cẩn Niên lạnh nhạt nói: 'Không biết, hôm qua trên đường quay về thành gặp phải thích khách tập kích mưa tên ở một cái miếu cũ."
"Hôm qua đệ đi ra khỏi thành làm gì?"
"Quận chúa Tuệ An nói thứ long bao mùa này rất ngon, vừa hay thần đệ đang rảnh, tâm huyết dâng trào, bỗng dưng nảy lòng tham liền chở muội ấy đến núi Sở Hùng hái thứ long bao, ai biết vừa đến chân núi đã bị người theo dõi, lúc quay về thậm chí còn gặp thích khách."
Hoàng Thượng sờ sờ râu, bỗng dưng nảy lòng tham di hái rau dại, lại bị người theo dõi, lúc vê còn gặp phải thích khách?
Vì sao đi hái rau dại mà lại bị người theo dõi?
Trừ phi ngọn núi kia có bí mật gì đó không thể để cho ai biết.
Tâm tư Hoàng Thượng xoay chuyển liên hồi, ông nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên: "Đừng nói cho Thái Hậu biết chuyện đệ bị thương, miễn cho bà ấy lo lắng. Từ ngày hôm nay trở đi đệ ở lại Tử Thần Cung dưỡng thương, vết thương lành rồi thì ve phủ."
"Không!" Nạp Lan Cẩn Niên từ chối không cần suy nghĩ.
"Gãy xương tới nơi rồi, ngươi còn muốn chạy đi đâu?!" Hoàng Thượng tức giận tới mức thổi râu trừng mắt.
Thật sự rất muốn đánh gãy chân hắn!
"Về phủ! Ở trong cung toàn cơm heo, ta ăn không vô, long sàng của huynh ta cũng nằm không quen. Ăn không vô, ngủ không ngon, tất nhiên vết thương trên người khó lành lại được, hơn nữa hoàng huynh còn bảo ta uống hoàng liên, thân đệ không chịu nổi!"
Hoàng Thượng: ”...'
Cái gì mà trong cung toàn cơm heol
Ngày nào mình cũng ăn đấy!
Hắn đang nói ông là heo sao?
"QútI"
Cuối cùng Hoàng Thượng cũng chẳng làm gì được Nạp Lan Cẩn Niên, cũng không chịu nổi cái miệng tức chết người không đền mạng của hắn!
Miệng quá độc, nên uống nhiều hoàng liên một chút để thanh nhiệt giải độc!
Hoàng Thượng bảo người tiễn hắn ra cung, miễn cho hắn một tháng lâm triều, tuy rằng một tháng hắn cũng chẳng vào triều sớm được mấy ngày!
Nhưng bản thân miễn, so với việc hắn trốn, cảm giác không giống nhau! Hoàng Thượng nghĩ thầm.
Chạng vạng, trong tiểu viện nào đó ở kinh thành.
Một vị ma ma đứng bên cạnh Ôn Uyển lạnh mặt nói: "On cô nương, trời sắp tối rồi, nên về phủ thôi!"
Vị ma ma này chính là người bên cạnh Hoàng Hậu, bây giờ vẫn xưng hô nàng ta là Ôn cô nương, thật ra là ngầm cho thấy Hoàng Hậu không thừa nhận nàng ta là người của đại hoàng tôn.
Đúng thết
Thị thiếp của hoàng tôn không có phẩm giai, nàng ta chẳng qua chỉ là thiếp, ở trong phủ của Đại hoàng tử, nếu không phải đang mang dòng máu của đại hoàng tôn trong người, địa vị thậm chí còn chẳng bằng thông phòng mà Hoàng Hậu ban thưởng cho đại hoàng tôn!
Những thông phòng đó, có vài người là thứ nữ nhà quan, cũng có vài người là con gái các quan viên cấp thấp!
Nàng ta cũng không dám lỗ mãng trước mặt những thông phòng đó, rất sợ đắc tội với người tal
Đâu đâu cũng phải nhìn sắc mặt của người khác, không biết cuộc sống khom lưng cúi đầu này đến khi nào mới kết thúc?
Ôn Uyển ngồi trên ghế bành sắc mặt khó coi.
Nàng ta đến đây từ sáng, chờ mãi đến tận bây giờ, mặt trời đã xuống núi, Ôn Noãn vẫn chưa xuất hiện.
"Cha, không phải cha nói nàng ta sẽ đến sao?" Ôn Uyển bất mãn nói.
Không hoàn thành chuyện đại hoàng tử phi đã công đạo, nàng ta quay về biết ăn nói thế nào đây?
Ôn Gia Phú: "Đúng thế, con ôn thần kia nói hôm nay có rảnh thì sẽ đến!"
Ôn Noãn nhéo nhéo giữa mày: "Nói thế rõ ràng là muốn từ chối! Có rảnh thì sẽ đến, không rảnh thì không đến hay sao?!"
Chu thị: "Con ôn thần kia tỉnh ranh thật, giỏi lừa dối người khác!"
Ông Ôn nhìn bọn họ: "Uyển nhi, cháu tìm Noãn nhi có việc gấp gì sao?"
Nhìn thế nào cũng giống việc rất cấp bách.
Ôn Uyển vô thức gật đầu: "Có chút việc cần muội ấy chỉ điểm."
Ôn Uyển quyết định ngày mai sẽ tự mình đi một chuyến đến Thế Xương hầu phủ, cũng không biết có thể đi vào trong hay không.
Đúng rồi, hình như Ôn Linh cũng ở trong Thế Xương hầu phủ đúng không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận