Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 902: Kiếp Trước Của Muội Có Ta Không?

Chương 902: Kiếp Trước Của Muội Có Ta Không?Chương 902: Kiếp Trước Của Muội Có Ta Không?
Ôn Noãn xoay người ôm lấy vòng eo thon chắc của hắn, nhẹ giọng nói: "Ta là Ôn Noãn, kiếp trước, kiếp này đều là vậy."
Kiếp trước, kiếp này?
Chẳng lẽ nàng là người mang theo ký ức kiếp trước?
"Ngày đó trên mũi tên kia có đoạn hồn thảo." Nạp Lan Cẩn Niên thấy Ôn Noãn nói ra, hắn mới nói.
Lúc trước không nói ra, một là bởi vì việc này không biết là thật hay giả, cho dù là thật hay giả, đối với hắn mà nói đều không sao cả.
Cũng giống như mây tía vậy, tiểu nha đầu muốn nói thì nói, nàng không nói với mình thì mình coi như không biết, không làm nàng có gánh nặng tâm lý.
Hắn chỉ cần bảo vệ nàng là đủ rồi!
Những thứ khác không cần làm nàng phiền não.
Nhưng hiện tại nàng hỏi, hắn cũng sẽ không giấu giếm nàng.
Ừm, nàng chưa từng tức giận với hắn, hắn cũng sợ mình không dỗ được người.
"Đoạn hồn thảo? Có độc không?"
"Không có, người bình thường ăn vào sẽ không có chuyện gì, chỉ có tác dụng với người có hồn không thích ứng với thân thể. Đó là thần thảo chỉ có ở Nam Cương quốc, nghe nói..."
Nạp Lan Cẩn Niên nói ra những gì hắn biết, nhưng mà hắn biết cũng không nhiều lắm.
Ôn Noãn: "..."
Rốt cuộc là ai đã phát hiện ra bí mật của nàng?
Nhưng mà Ôn Noãn nghĩ đến Pháp Hoa đại sư, hình như ông ấy cũng biết cái gì đó.
Nhưng mà biết thì thế nào?
Nàng là người, một người sống sờ sờ, không tin một gốc cây cỏ có thể lấy mạng của nàng!
"Nha đầu, muội nhớ rõ chuyện trong kiếp trước à?" Nạp Lan Cẩn Niên tò mò hỏi.
"Xem như vậy!"
Nạp Lan Cẩn Niên nhịn không được mà hỏi: "Kiếp trước của muội có ta không?"
Ôn Noãn: 'Không có."
Thế mà lại không có?
Nạp Lan Cẩn Niên nhịn không được mà chó chút ghen: "Vậy có ai?!"
Có ai2
Có một ca ca và chị dâu rất yêu thương mình, còn có một đôi cháu trai, cháu gái sinh đôi siêu cấp đáng yêu.
Cũng không biết bọn họ sống như thế nào?
Nạp Lan Cẩn Niên thấy Ôn Noãn thất thần, nhịn không được mà véo nhẹ cái mũi của nàng.
"Có ai?"
Ôn Noãn hồi phục tinh thần trở lại, ừm, giọng của người nào đó sao lại chua lòm thế này?
Ôn Noãn đứng thẳng lên, nhìn hắn một cái, đột nhiên có chút muốn đùa hắn: "Có một tướng công rất thương yêu ta, còn có một đôi long phượng thai! Một nhà chúng ta rất hạnh phúc ưm..." Đột nhiên Nạp Lan Cẩn Niên nhớ đến trong lúc vô tình hắn nhìn thấy nàng vẽ một bức tranh, bên trong là một đôi phu thê trẻ tuổi, một cặp hài tử đáng yêu.
Hắn bỗng nhiên cúi đầu khóa kín miệng của nàng, bá đạo, không cho nàng nói tiếp, không cho nàng nghĩ đến nam nhân khác, cho dù là kiếp trước.
Chỉ cần nghĩ đến nàng đã từng trao trái tim cho một nam nhân khác, Nạp Lan Cẩn Niên lại cảm thấy không chịu nỗi, không dám tưởng tượng!
Mạnh Bà làm việc kiểu gì vậy?
Sao lại để xảy ra chuyện như thết
Nạp Lan Cẩn Niên khẽ cắn người nào đó một chút, lấy làm kháng nghị!
Ôn Noãn đấm vào ngực hắn: Daul
"Không được nghĩ đến nam nhân khác, kiếp trước đã qua rồi!"
"Phụt!" Ôn Noãn cười, nàng vừa định nói gì đó.
Lúc này vừa lúc có một giọng nói truyền vào: "Tam cô nương, huyện Ninh Viễn gửi thư đến, lão phu nhân bảo người đi xem thử."
Là Tử Yên!
Ôn Noãn nhanh chóng đẩy Nạp Lan Cẩn Niên ra, đứng lên, gương mặt nhanh chóng đỏ hồng!
Lúc này Tử Yên đi đến, nhìn thoáng qua gương mặt đỏ bừng của Ôn Noãn, lại nhìn thoáng qua gương mặt giăng kín mây đen của Nạp Lan Cẩn Niên.
Trong lòng nàng vang lên tiếng lộp bộp một chút, căng da đầu nói: "Tam cô nương"
"Ta biết rồi, ta lập tức đi qua."
Ôn Noãn chạy nhanh như chớp.
Gương mặt của Nạp Lan Cẩn Niên càng đen hơn.
Mặc dù không nhìn, nhưng hắn nhịn không được mà ghen tị!
Hắn hít sâu một hơi, lắc đầu, đè ép ghen tuông chua lòm trong đáy lòng xuống.
Mặc kệ thế nào, đời này, kiếp này, nàng là của mình!
Nạp Lan Cẩn Niên đứng lên, đi theo qua bên đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận