Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 933: Ta Có Cách

Chương 933: Ta Có CáchChương 933: Ta Có Cách
Các người dân cảm thấy những việc này là việc mà họ phải làm!
Có vài người được cứu, thậm chí ngay cả câu cảm ơn cũng không có!
Giống như việc hy sinh và nỗ lực của những người binh lính như bọn họ là điều hiển nhiên!
Khi có công lao, gặp phải quan trên xấu, thì những công lao này đều bị đám quan trên nhận hết!
Bọn họ cùng lắm cũng chỉ được ban cho một chút bạc, chỉ sợ cho dù có chết cũng chỉ đổi được một lượng bạc an ủi!
Tuy bọn họ làm vì nghĩa vụ của bọn họ, nhưng được người nhớ đến, được người cảm ơn, được người quan tâm tất nhiên sẽ không hề giống với việc bị người ta xem thường!
Những chuyện bọn họ làm, được người cảm ơn, được người ghi nhớ sẽ khiến bọn họ cảm thấy tất cả những hy sinh của họ đều là đáng giái
Lâm Đình Hiên lúc này cũng đứng ra nói: "Bảo vệ quốc gia là trách nhiệm của chúng ta, tạ ơn Hoàng thượng cùng Tuệ An quận chúa đã nghĩ đến, sau này chúng ta sẽ càng tận tụy với công việc!
Hiện tại mọi người mau ăn bánh chưng đi! Nhân lúc còn nóng ăn sẽ ngon hơn! Sau khi ăn bánh chưng chúng ta cũng không thể bỏ lỡ buổi huấn luyện tối nay! Chỉ cần chúng ta còn sức khỏe, bảo vệ Nạp Lan quốc yên ổn hòa bình! Thì sau này cần gì phải lo là không có nhiều bánh chưng để ăn?!"
Nghe thấy vẫn còn phải tiếp tục huấn luyện, các binh lính kêu rên một trận! Sau đó lại chạy đến lấy bánh chưng ăn như ong vỡ tổi
Bọn họ vẫn chưa ăn đủ đâu!
Nhưng giờ phút này, trong lòng bọn họ đều có một cỗ sóng nhiệt.
Đúng vậy, huấn luyện, chỉ cần bọn họ đủ lớn mạnh thì có thể bảo vệ quốc gia của mình thật tốt, như vậy cần gì lo lắng ngày sau không có bánh chưng ăn?
Thấy dáng vẻ những binh lính tranh nhau ăn, Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên nhìn nhau mỉm cười.
Nạp Lan Cẩn Niên xoa cái mũi: "Sao hôm nay muội lại nịnh nọt Hoàng huynh vậy!"
Ôn Noãn vỗ tay hắn: "Ai nịnh nọt chứ! Muội biết Hoàng thượng có lòng nhưng không có sức!"
Ôn Noãn cũng biết tiểu tư khố của Hoàng thượng đã sử dụng cho rất nhiều nơi.
Mà thuế má của Nạp Lan quốc so với những quốc gia khác đều nhẹ hơn một chút, quốc khố thật sự không dồi dào. Thực ấp của Nạp Lan Cẩn Niên mỗi tháng đều chi ra một số bạc rất lớn, chính là dùng danh nghĩa của triều đình để trợ cấp cho binh lính, nhất là những binh lính già và binh lính bị thương tàn.
Bọn họ đã vì triều đình nỗ lực cả đời, khi già yếu tàn tật, không thể sống dựa vào hai tay của chính mình, triều đình cũng không thể quên bọn hol
Còn có xây cầu sửa đường, sửa cầu cống, Nạp Lan quốc lớn như vậy cho nên khoản chỉ phí này rất lớn, tài chính của triều đình không thể xoay chuyển nữa thì Nạp Lan Cẩn Niên đều sẽ lén bù đắp vào.
Nàng biết được tất cả những điều này vì trong lúc vô tình đã nhìn thấy cuốn sổ trong phòng sách của Nạp Lan Cẩn Niên.
Trong lòng của Ôn Noãn chợt rung động:
"Muội có một cách để khiến cho bạc trong quốc khố nhiều lên một chút!"
Nạp Lan Cẩn Niên nhướn mày: "Cách gì?"
"Thu thuế theo từng bước." Ôn Noãn giải thích đơn giản một chút, Nạp Lan Cẩn Niên có chút đăm chiêu. Ở một bên trú quân khác.
Ngũ thành binh mã tư nắm râu của Lâm ngự sử, kéo ông ấy xuống xe ngựal
Ông ấy chạy đến đây để ăn bánh chưng!
Thuận tiện để cho tên lắm mồm này nhìn xem Tuệ An quận chúa rốt cuộc đã lặng lẽ làm những việc gì!
Hai người vừa đến đã thấy một màn này.
Lâm ngự sử bị thanh âm tuyên truyền giác ngộ của binh lính làm cho kinh ngạc!
"Lâm ngự sử, ông mau xeml Xem Tuệ An quận chúa đang làm gì?" Ngũ thành binh mã tư ra sức kéo râu của Lâm ngự sử.
Lâm ngự sử đau muốn chết.
Ngũ Thành binh mã tư này vì lần trước đã bị ông ấy buộc tội lén uống rượu khi đang làm nhiệm, nên hiện tại là lợi dụng việc công để trả thù cá nhân!
Một đường đến đây, râu của Lâm ngự sử bị kéo rớt cả một nửa!
"Đã biết, đã biết! Là ta sai rồi, được chưa? Mau buông tay ral"
Râu của ông ấy.
Râu của ông ấy muốn rớt xuống hết!
Ngũ Thành Binh mã tư lại dùng sức kéo râu của ông ấy, khiến ông ấy gào khóc thảm thiết
"Biết sai hả! Còn không mau lăn đến xin lỗi Tuệ An quận chúa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận