Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 935: Nhin Thay 1

Chuong 935: Nhin Thay 1Chuong 935: Nhin Thay 1
Việc Ôn Noãn làm bánh chưng tặng cho quân doanh không chỉ có Hoàng thượng biết.
Mà Hoàng hậu cùng Quách gia cũng biết!
Quách gia.
Quách lão tướng quân vẻ mặt âm u: "Tuệ An quận chúa kia rất biết cách mua chuộc lòng người!"
Cứ tiếp tục như vậy, thì sớm hay muộn từng binh lính dưới trướng Quách gia cũng sẽ đều bị nàng làm cho lung lay qua đói
Bọn họ vốn đã sắp xếp thật tốt, trước để cho Lâm ngự sử trong lúc vô tình thu được một ít tin tức, sau đó sẽ buộc tội Tuệ An quận chúa.
Tiếp theo sẽ ở trong quân doanh rải một ít tin tức khiến cho Tuệ An quận chúa cùng Cẩn vương mất đi uy tín, rồi tạo ra một sự cố để lan truyền bí mật lớn kia ra ngoài.
Không ngờ đến Tuệ An quận chúa cùng Cẩn vương thế mà lại làm ra chuyện nấu bánh chưng tặng cho mấy chục vạn binh linhI
Làm xáo trộn hết tất cả kế hoạch của bọn họ.
"Bên nữ tướng quân thì thế nào? Chẳng phải cháu đã sắp xếp người để kích động mọi người phản kháng sao? Các nàng có phản kháng không?"
Mặt của Quách Minh Diễm cũng u ám: "Phản kháng, nhưng mà Tuệ An quận chúa đã cho Vạn Quân đi dạy các nàng, Vạn Quân là người của Cẩn vương, võ nghệ vô cùng cao cường, vừa ra trận đã lấy một địch trăm, ai cũng kinh hãi!"
Quách Đại tướng quân: 'Ha ha, cho dù như vậy thì sao? Chỉ cần bí mật kia bị truyền ra thì sẽ gây ra chuyện lớn!"
Vị trí của Hoàng thượng cũng khó mà giữ được!
Hiện tại chỉ còn thiếu thời gian, bọn họ vẫn chưa chuẩn bị tốt hoàn toàn!
Chuẩn bị tốt, kế hoạch thành công, Tuệ An quận chúa kia thích quyến rũ nam nhân như vậy, đến lúc đó đem nàng bỏ vào quân doanh làm kỹ nữ, dù sao nàng cũng là gà rừng, đến lúc đó để cho nàng quyến rũ thoải mái!
Quách Minh Diễm nhếch khóe miệng cười lạnh.
Đấn lúc đó nàng ta sẽ để Nạp Lan Cẩn Niên làm trai lơ, hung hăng làm nhục hắn một phenl
Ai bảo lúc trước hắn đối với nàng ta khinh thường nhìn lại!
Quách lão Tướng quân vẫy tay với Quách Tướng quân: "Từ xưa đến nay, ai được lòng dân thì được thiên hạ, tiết đoan ngọ con sắp xếp người."
Rất nhanh đã đến trước tiết đoan ngọ một ngày.
Buổi sáng Ôn Noãn trị mắt cho Lâm Đình Nhã.
Lâm Đình Nhã đã có thể nói chuyện vào hôm qua, chỉ là thanh âm có hơi khàn, giống như người già trăm tuổi, hôm nay không còn thấy nàng ấy mở miệng nữa.
Nhưng Ôn Noãn cảm thấy giọng nói của nàng ấy có lẽ đã tốt hơn nhiều.
Ôn Noãn cởi túi thuốc xuống, sau đó dùng nước ấm lau nước thuốc trên mắt cho nàng ấy.
Tiếp theo nàng lại xoa bóp mắt cho nàng ấy một chút, Ôn Noãn nhân lúc này dùng mây tía trị liệu cho nàng ấy một chút.
Xong rồi Ôn Noãn mới nói: "Đình Nhã tỷ tỷ, tỷ mở lớn mắt ra nhìn thử xem."
"Được." Lâm Đình Nhã khẽ lên tiếng.
Mấy ngày gần đây, mỗi lúc Lâm Đình Nhã đổi thuốc, đều có thể nhận ra mắt của mình đã có thể nhìn được chút ánh sáng, hơn nữa ngày càng rõ ràng hơn.
Ngày hôm qua đã mơ hồ thấy bóng người.
Thậm chí có thể thấy cái chén đặt ở nơi đó.
Nếu không phải rịt thuốc thì nàng ấy có thể dựa vào tâm nhìn mơ hồ này mà tự mình đổ nước uống.
Cho nên mỗi khi đổi thuốc đều khiến nàng ấy vô cùng chờ mong!
Không chỉ có mỗi Lâm Đình Nhã chờ mong.
Hôm nay trong phòng khách có rất nhiều người, Ôn thị, Ôn Nhu, Ôn Hinh, đều ở đây, tất cả mọi người đều nhìn nàng ấy chờ mong.
"Giọng nói đã trong trẻo không ít, tuy vẫn còn có chút khàn nhưng vẫn xem như khá trong trẻo, qua một hai ngày nữa hẳn là có thể hoàn toàn hồi phục." Ôn Noãn nói.
Ôn Hinh gật đầu: "Đúng là đã trong trẻo hơn! Rất êm tai! Đình Nhã muội muội, muội mau mở mắt ra nhìn xem."
Hai mắt Lâm Đình Nhã chậm rãi mở ra, lọt vào trong tâm mắt là khuôn mặt xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành.
Đẹp đến mức nàng ấy muốn ngừng thở!
Giống như tất cả những lời hoa mỹ trên thế gian này cũng không đủ để hình dung!
Mọi người thấy nàng ấy mở mắt nhìn Ôn Noãn, cũng không biết nàng ấy rốt cuộc có nhìn thấy hay không.
Ôn Noãn thì biết nàng ấy đã nhìn thấy!
Nàng đã thấy được sự bất ngờ trong mắt của nàng ấy.
Loại ánh mắt này nàng đã thấy rất nhiều từ trước đến giờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận