Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 957: Phải An Thanh Đạm

Chương 957: Phải An Thanh ĐạmChương 957: Phải An Thanh Đạm
Ôn Noãn cứ thế đẩy Nạp Lan Cẩn Niên đi ra ngoài: "Huynh còn không mau cút về thay quần áo đi!"
Ôn Noãn quay đầu cười nói với Hoa ma ma: "Không có việc gì, không có việc gì!"
Hoa ma ma: '...'
Trên người Thập Thất gia có vết máu...
Ôn Noãn vội vàng chạy về phòng thay quần áo.
Hoa ma ma: '...'
Trên người Tuệ An quận chúa cũng có.
Hoa ma ma hiểu rõ.
Nhưng mà, vết máu trên người Tuệ An quận chúa làm thế nào có thể lan đến trên người Thập Thất gia?
"Chăm sóc quận chúa cho tốt!" Nạp Lan Cẩn Niên thấy Ôn Noãn chạy, hắn ném xuống lời này rồi cũng rời đi.
Hắn phải trở ve đọc sách xem, nữ tử tới nguyệt sự cần phải chú ý những gì.
Trong thư phòng của Nạp Lan Cẩn Niên không có sách như vậy.
Nhưng mà thư phòng của Phong Niệm Trần ở Cẩn Vương phủ thì lại có!
Cho nên hắn lật tung toàn bộ sách trong thư phòng Phong Niệm Trần khiến chúng rơi đầy ra đất, cuối cùng tìm được một quyển sách về nguyệt sự của nữ tử!
Hóa ra khi nữ tử tới nguyệt sự là tượng trưng cho việc trưởng thành, có thể sinh nhi dục nữ!
Hóa ra nữ tử tới nguyệt sự không thể rơi xuống nước, không thể bị cảm lạnh, không thể ăn...
Nạp Lan Cẩn Niên đều ghi nhớ lại.
Ôn Noãn đổi xong quần áo không lâu, Hoàng Thượng ban thưởng như mọi khi đến Thế Xương hầu phủ. (chính là các loại kỳ trân dị bảo, châu báu trang sức, mấy loại không bán ra được)
Thái Hậu cũng phải tỏ vẻ, nên ban thưởng cũng không ít.
Hoàng Hậu thấy vậy cũng không thể không tỏ vẻ gì, cũng cắn răng đi theo ban thưởng không ít đồ vật.
Cũng không thể ít hơn Thái Hậu quá nhiều phải không?
Sau đó Lý quý phi quản lý phượng ấn, quản lý hậu cung, Tuệ An quận chúa cứu Hoàng Thượng, phu quân bà ấy, cũng không thể không tỏ vẻ, cho nên cũng đi theo tặng không ít đồ vật!
Không thể ít hơn so với Hoàng Hậu phải không?
Sau đó chính là vài vị hoàng tử!
Tuệ An quận chúa cứu cha bọn họ, bọn họ không thể không tỏ vẻ?
Ôn Noãn cười tủm tỉm nhìn mấy chục cái rương ngập tràn trong sân tiểu viện của nàng.
Nạp Lan Cẩn Niên trèo tường lại đây, thì thấy dáng vẻ cười tủm tỉm của nàng.
"Vui vẻ như vậy?"
Ôn Noãn gật đầu: "Thu được lễ vật, vì sao không vui? Cảm tạ mọi người thêm gạch thêm ngói cho của hồi môn của tai"
Của hồi môn?
Hóa ra tiểu nha đầu đã bắt đầu chuẩn bị việc gả cho mình?
Thấy giác ngộ này của nàng, Nạp Lan Cẩn Niên rất vui mừng. Nạp Lan Cẩn Niên duai tay ra ôm lấy nàng: "Không nghĩ tới muội lại gấp không chờ nổi muốn ga cho ta như thế?"
Ôn Noãn: "..."
Trời đất chứng giám?
Nàng có sao?
Khi ăn cơm tối.
Nạp Lan Cẩn Niên bảo người bỏ hết bồn băng trong phòng đi.
Ôn Noãn: "..."
Ôn Hậu kỳ quái hỏi: "Thập Thất ca, trời đang rất nóng, vì sao lại bỏ hết bồn băng đi?"
Lúc ăn cơm là nóng nhất!
Bỏ hết bồn băng đi, nóng đến nỗi không có cảm giác thèm ăn!
Nạp Lan Cẩn Niên bình tĩnh nói: "Noan Noãn rơi xuống nước, ta lo lắng nàng bị cảm lạnh."
"Cũng đúng." Ôn Hậu nghe vậy, thì không nói thêm gì nữa.
Trước kia ngã xuống nước một lần, thiếu chút nữa đã mất đi cái mạng nhỏ! Vẫn là nên chú ý một chút!
Khi ăn cơm, Ôn Noãn đang muốn gắp một miếng thịt luộc cay ăn.
Nạp Lan Cẩn Niên cứ thế bắt được tay nàng: "Đồ cay độc không thể ăn!"
Sau đó gắp một miếng xương sườn hấp đặt vào trong chén nàng.
Ôn Noãn: "..."
Ôn Noãn yên lặng ăn xong xương sườn hấp.
Sau đó nàng lại giơ tay muốn gắp khoai tây ngâm.
Nạp Lan Cẩn Niên vung tay một cái đã bắt được tay nàng: "Chua cay đều không thể ăn!"
Sau đó gắp cho nàng một miếng cải ngồng xào tỏi xanh mượt.
Ôn Noãn: "..."
Tốt thôi, nàng cũng không quá kén chọn, Ôn Noãn yên lặng ăn xong.
Cả nhà đều nhìn Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn.
Ôn Gia Thụy không nhịn được lo lắng nói: "Noãn nhi, thân thể của con có phải không thoải mái hay không?"
Ôn Noãn: "Không! Chỉ là rơi xuống nước, ăn đồ thanh đạm một chút thì tốt hơn".
Dường như Ngô thị đã đoán được cái gì: "Đúng là nên ăn thanh đạm một chút! Một lát nữa uống chén canh gừng đường đỏ, loại bỏ khí lạnh!"
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu, sau đó gắp cho Ôn Noãn một chén toàn đồ ăn thanh đạm.
"Ăn nhiều một chút, chú ý dinh dưỡng."
Ôn Noãn không kén chọn thức ăn, nhưng không cay không vui, khẩu vị nặng: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận