Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 967: Bức Vẽ Của Thái Hậu

Chương 967: Bức Vẽ Của Thái HậuChương 967: Bức Vẽ Của Thái Hậu
Đại hoàng tử lập tức nói: "Phu hoàng nói đúng, lời đôn đãi không lừa được người khôn, không bàn việc này nữa, chúng ta thảo luận một chút về việc khởi công xây dựng thủy lợi."
Không trấn áp thì càng tốt!
Đến lúc đó muốn áp chế cũng không thể ép nổi nữa.
Đại hoàng tử: "Khởi công xây dựng thủy lợi là chuyện lớn, mực nước dưới sông xuống mức thấp nhất chưa từng có trong vòng trăm trăm trở lại đây, tuyệt đối phải nắm chắc cơ hội lần này, xây dựng một cây cầu dài nhất trong lịch sử! Xây cầu sửa đường, bây giờ tốn công nhưng lại lợi cho mai sau! Công Bộ thượng thư, Công Bộ các ngươi định xây dựng loại cầu nào? Bổn hoàng tử nói cho các ngươi, cây cầu này phải thật vững chắc, có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù có xảy ra trận đại hồng thủy thì cũng không thể phá hủy nó, hơn nữa còn phải đứng sừng sững ngàn năm không ngãi..."
Hoàng Thượng ở trong thư phòng nghe Đại hoàng tử nói thì lắc lắc đầu.
Công Bộ thượng thư vội phụ họa: "Vi thần đã cho người thiết kế một cây cầu bằng đá vô cùng vững chắc. Toàn thân... Câu được điêu khắc 12 cung hoàng đạo, đầu cầu..."
Mọi người thảo luận một canh giờ trong Ngự Thư Phòng, mà vẫn chưa thảo luận xong.
Lúc này mấy người Hoàng Hậu, Lý quý phi và Thục phi tiến vào: "Được rồi, thân thể của Hoàng Thượng còn chưa khỏi hẳn, không thể mệt nhọc quá độ, mọi người có chuyện gì thì ngày mai bàn tiếp!"
Đại hoàng tử cười nói: "Vẫn là mẫu hậu suy xét chu toàn, nhi thân cũng quên mất thời gian!"
"Hoàng Hậu nói chí phải, lấy long thể của Hoàng Thượng làm trọng, chúng thần xin cáo lui!" Công Bộ thượng thư đứng lên.
Vài trọng thần cũng đứng lên theo.
Mọi người sôi nổi đứng lên, đi về phía phòng nghỉ ngoài cửa Ngự Thư Phòng, định đi đến chỗ long sàng của Hoàng Thượng hành lễ cáo lui.
Khi Nhị hoàng tử đi ngang qua bàn đọc sách, Đại hoàng tử không cẩn thận đúng trúng Nhị hoàng tử.
Cơ thể của Nhị hoàng tử ngã trúng vào ống tranh ở trên bàn, bên trong đặt rất nhiều tranh được cuộn tròn lại.
"Leng keng" một tiếng động vang lên.
Ống tranh rơi xuống đất, toàn bộ tranh cuộn bên trong rơi ra đầy đất.
Mọi nguoi:
Đồ vật trong ngự thư phòng của Hoàng Thượng toàn là những món đồ cổ có giá trị liên thành!
Hơn nữa mỗi món đồ đều là thứ mà Hoàng Thượng dùng từ nhỏ đến lớn, rất thích.
Ai cũng biết Hoàng Thượng nhớ tình cũ, bát uống trà dùng mấy chục năm rồi mà vẫn chưa đổi.
Ống tranh đựng mấy bức tranh cuộn cũng là thứ Hoàng Thượng đã dùng từ nhỏ đến giờ.
Lỡ bị hư thì làm thế nào bây giờ?
Mọi người nhìn Nhị hoàng tử đầy đồng tình.
Nhị hoàng tử cũng há hốc mồm, ống tranh làm bằng sứ Thanh Hoa này, là một trong những sản phẩm làm bằng sứ đầu tiên tiến cung khi sứ Thanh Hoa vừa mới xuất hiện, nhiều năm như thế mà vẫn còn giữ đến tận ngày hôm nay, nhóm sản phẩm làm bằng sứ Thanh Hoa đầu tiên chẳng còn được bao nhiêu cái!!
Điều quan trọng nhất chính là phụ hoàng rất thích! Còn cả tranh chữ mà Hoàng Thượng giữ gìn...
Lỡ như bị mảnh sứ cắt hỏng...
"Hoàng huynh huynh đụng ta làm gì?" Nhị hoàng tử nhíu mày nhìn về phía Đại hoàng tử.
Việc này chắc chắn không chỉ là trách nhiệm của riêng hắn!
Đại hoàng tử với vẻ mặt xin lỗi: "Thật xin lỗi nhị hoàng đệ, ta ngồi lâu quá, chân tê rần, nhất thời đứng không vững!"
Nói xong còn xoa xoa hai cái chân cứng đờ.
Hoàng hậu tức muốn hộc máu: "Mau chóng nhặt mấy bức tranh trên đất lên! Mấy bức tranh này toàn là những bức mà Hoàng Thượng rất trân quý!"
Hoàng Hậu ngồi xổm người xuống trước, tự mình nhặt lên.
Lý công công vội nói: 'Hoàng Hậu, cứ để nô tài dọn dẹp chỗ này! Mọi người mau đi ra ngoài đi!"
Khi Hoàng Hậu nhặt mấy bức tranh cuộn lên, bàn tay cầm một cuộn tranh, giống như vô tình nhẹ nhàng đụng trúng bức tranh đó, bức tranh kia liền mở ra.
Một bức tranh về nữ tử nào đó xuất hiện ngay trước mắt của mọi người.
Sắc mặt Lý công công thay đổi nhanh chóng cất đi, nhưng có vẻ mọi người đã thấy hết rồi.
Lý quý phi nhìn thoáng qua, cảm thấy quen mắt: "A, đó là ai, có hơi quen mắt, hình như là..."
Là bộ dáng của Thái Hậu nương nương khi còn trẻ.
Đây là bức tranh vẽ Thái Hậu?
Nói đến đây đột nhiên bà ta im miệng.
Sau đó trừng lớn đôi mắt, vẻ mặt khó có thể tinI
"Cút đi!" Lúc này Hoàng Thượng đi ra, vẻ mặt âm trầm nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận