Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 969: Đánh Nhau

Chương 969: Đánh NhauChương 969: Đánh Nhau
Sao bọn họ dám chào hỏi với đối phương?
Lỡ như bị Hoàng Thượng nghi ngờ là tụ tập với nhau phê bình Hoàng Thượng thì làm thế nào bây giờ?
Bước chân của Tam hoàng tử nhanh hơn so với bình thường một chút, vội vàng đi ra cửa cung, lên xe ngựa rời đi.
Bước chân của Đại hoàng tử lại chậm hơn so với bình thường.
Ngoài cửa cung, Nhị hoàng tử kéo Đại hoàng tử đang chuẩn bị hồi phủ lại: "Đại hoàng huynh huynh cố ý đúng không?”
Đại hoàng tử lập tức dùng sức hất văng tay của Nhị hoàng tử ra, động tác vô cùng bốc đồng:
"Nhị hoàng đệ làm gì vậy? Cố ý gì chứ, bổn hoàng tử không biết đệ nói cái gì!"
"Huynh cố ý! Huynh cố ý đụng vào ta khiến ta làm rơi ống tranh của phụ hoàng!"
Đại hoàng tử trợn trắng mắt: "Ta ăn no rảnh rỗi không có chuyện gì làm sao? Vì sao ta lại cố ý đâm đệ để đệ làm rơi ống tranh quý giá của phụ hoàng! Hơn nữa ống tranh kia vỡ thì cũng vỡ rồi! Phụ hoàng không trách phạt đệ, đệ còn đứng đây so đo cái gì?"
Đại hoàng tử nói xong, đẩy hắn ra, mặc kệ hắn trực tiếp bước về phía xe ngựa của mình.
Nhị hoàng tử bị đẩy một cái, trực tiếp vung một quyền về phía Đại hoàng tử, Đại hoàng tử bị Nhị hoàng tử trực tiếp đánh ngã xuống đất.
"Huynh cố ý! Có phải huynh đã sớm biết chuyện phụ hoàng ẩn giấu bức tranh của Hoàng tổ mẫu đúng không! Cho nên huynh cố ý đụng vào ta, để ta đụng phải, sau đó phụ hoàng sẽ ghi hận ta!"
Đại hoàng tử nhanh chóng bò dậy, vung một đấm về phía Nhị hoàng tử: "Nói hươu nói vượn! Sao ta có thể biết được chuyện phụ hoàng ẩn giấu bức tranh của Hoàng tổ mẫu bên trong ống tranh ấy chứ!"
Vì thế hai người nhanh chóng lao đánh nhau, ngươi một quyền ta một chân!
Cửu hoàng tử thấy hai người xông vào đánh nhau, nhanh chóng tiến lên ngăn cản, Cửu hoàng tử trời sinh có thần lực, lập tức kéo hai người ral
"Các huynh điên rồi đúng không! Nếu để phụ hoàng biết, thì các huynh đừng hòng có quả ngon để ăn!"
Hai người nghe thế mới khôi phục lại lý trí, hai người hung hăng trừng mắt liếc nhìn đối phương, sau đó vội vàng ra cung!
Rất nhanh Hoàng Thượng đã biết được chuyện này.
Trong lòng ông vô cùng chua xót.
Đây là con của ông, con trai ruột.
Sao lại gấp đến mức chờ không nổi đi tính kế người phụ hoàng này như thế?
Thậm chí còn không suy xét đến mặt mũi thể diện của ông.
Cố ý đánh nhau ở ngoài cửa cung, tiết lộ chuyện bức tranh ra ngoài?
Ha hả!
Bản lĩnh càng lúc càng lớn!
Hoàng Thượng không nhịn được cười!
"Ha ha... Giỏi lắm!... Ha ha..." "Hoàng Thượng." Lý công công lo lắng kêu to một tiếng.
Mấy đứa nhi tử của Hoàng Thượng muốn tính kế gì đây!
Tiên đế đã sớm để lại thiên hạ này cho Cẩn Vương!
"Bãi giá đến Khang Ninh Cung."
Lý công công: "Hoàng Tượng, Thái Hậu đã ra cung, đến huyện Ninh Viễn tránh nóng."
Hoàng Thượng: ”...'
Quên mất việc này!
"Bảo Thập Thất hoàng đệ đến gặp trâm!"
"Vâng!" Lý công công nhanh chóng chạy đi.
Sau khi Hoàng Hậu bị Hoàng Thượng sai người đưa vê Khôn Ninh Cung.
Vẻ mặt vốn dĩ đang phẫn nộ của bà ta cũng lộ ra ý cười!
Cười, bà ta không nhịn được cười ha ha: "Ha ha”
Cấm túc bổn cung?
Cấm đi!
Nếu Hoàng Thượng bất nhân, thì không nên trách tại sao bà ta bất nghĩa!
Nhiều năm như thết
Bà ta chịu đủ rồi!
Chờ đến khi chuyện Hoàng Thượng thông đồng với Thái hậu, sinh ra một đứa con hoang truyền khắp thiên hạ, đến lúc đó ông ta không còn xứng để làm Hoàng Thượng nữa, xem ai cấm túc ai?
Hoàng Hậu cười rồi nhếch khóe miệng lên, trong mắt tràn đầy hung ác:
Đấn lúc đó bà ta muốn nhìn thấy đứa con hoang kia không còn dám bất kính như thế ở trước mặt mình!
Quả thật không để người hoàng tẩu này vào mắt!
Còn cả Thái Hậu, bà ta muốn dùng dao rạch vào gương mặt của thái hậu, hủy diệt dung nhan của thái hậu, ném thái hậu vào quân doanh.
Ai bảo bình thường bà ta hay ỷ vào thân phận Thái Hậu, hay làm kiêu trước mặt mình!
Hại mình vốn dĩ nên là một Hoàng Hậu chí cao vô thượng trong mười mấy năm qua, nhưng ngày nào cũng nghẹn khuất giống như một con rùa đen rút đầu.
Còn cả quận chúa Tuệ An kial
Bạn cần đăng nhập để bình luận