Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 970: Thai Tu Tuong Lai?

Chuong 970: Thai Tu Tuong Lai?Chuong 970: Thai Tu Tuong Lai?
Còn có Tuệ An quận chúa kial
Một nông nữ nho nhỏ thế mà lại dám khiêu khích đương kim Hoàng Hậu là mình?
Nhi tử của bà ta, tôn tử của bà ta, ngoại tôn, ngoại tôn nữ, chất nữ nhà mẹ đẻ của bà ta, một đám đều từng bị nàng hại.
Ngoại tôn của bà ta còn bị nàng hại đến rơi đầu.
Bà ta muốn rút linh hồn con tiện tì kia, muốn...
Còn có Lý quý phi, thế mà lại dám lấy đi phượng ấn của mình, chưởng quản hậu cung
Những người này, bà ta sẽ không buông tha cho một ail
"Vu ma mail"
"Có lão nô."
"Chuyện đó có thể làm trước không? Bổn cung chờ không kịp! Cứ cảm thấy có Tuệ An quận chúa kia ở là sẽ xảy ra chuyện xấu."
Vốn dĩ Hoàng Thượng đã... thế mà vẫn được nàng cứu trở về rồi!
Ôn thần chính là ôn thần, ai tiếp xúc với nàng thì sẽ gặp chuyện xấu!
"Lão nô đi xem gần đây có ngày nào hay không."
"Ngươi mau đi đi, càng nhanh càng tốt!"
"Vâng, lão nô cáo luil"
Phủ Đại hoàng tử.
Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử đánh nhau xong, vui mừng đi về phủ Đại hoàng tử với gương mặt gấu trúc.
Ông ta lập tức xua tay nói với hộ vệ của mình: "Truyền Quách tướng quân đến đây! Bổn hoàng tử có chuyện quan trọng muốn bàn bạc với ông ấy!"
Giọng điệu kia giống như ông ta đã lên làm Hoàng Thượng vậy!
"Vâng!"
Đại hoàng phi thấy ông ta vui mừng như vậy, nhịn không được mà hỏi: "Đại hoàng tử, là có chuyện tốt gì xảy ra sao?"
"Thành!" Đại hoàng tử đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, ông ta bình tĩnh lại, khẽ ho khan: "Hôm nay phụ hoàng có thể xuống giường, chắc là mau khỏe lại!"
Đại hoàng tử phi nghe vậy cười: "Như thế là tốt rồi! Phụ hoàng hồng phúc tề thiên, đương nhiên là có thể nhanh chóng khỏe trở lại!"
Đại hoàng tử kéo Đại hoàng tử phi vui mừng đi vào phòng.
Ôn Uyển đứng ở ngõ rẽ bế tằng hoàng tôn nhìn Đại hoàng tử, suy nghĩ cái gì đó.
Vốn dĩ nàng ta định bế từng hoàng tôn đến đây thỉnh an Đại hoàng tử phi, hiện tại...
Nàng ta nghĩ một chút, lập tức quay đầu về sân của mình.
Trở về tiểu viện của mình.
Đúng lúc Đại hoàng tôn cũng vừa trở về, hắn ta trở về lập tức đi thẳng đến tiểu viện của Ôn Uyển.
Hắn ta vui mừng tiếp nhận tằng hoàng tôn, giơ lên: "Bang nhi, hôm nay có ngoan hay không?" Hài tử hơn bốn tháng mập map,thay hắn ta thì nhếch miệng cười, còn quơ tay múa chân.
Đại hoàng tôn thấy càng vui mừng hơn, ôm thằng bé không nỡ buông tay.
Nhi tử của mình thông minh đáng yêu như vậy, gặp người là cười, làm mỗi lần hắn ta trở vê phủ đều nhịn không được mà lập tức đến đây nhìn thằng bé.
Ngay cả Đại hoàng tử phi và Đại hoàng tử khi nhìn thấy đưa bé này cũng rất thích!
"Rất ngoan! Tằng hoàng tôn đã học được tự mình xoay người, còn tự mình lật tới lật lui."
"Vậy sao? Ha ha, không hổ là nhi tử của tal"
Ôn Uyển thấy hắn ta vui mừng như vậy, nhịn không được mà nhân cơ hội hỏi: "Đại hoàng tôn, hôm nay có chuyện vui gì sao?”
Đại hoàng tôn vui mừng nói: "Ừm, có chuyện tốt! Nói không chừng rất nhanh nàng sẽ trở thành..."
"Thái tử phi.' Mấy chữ phía sau, đại hoàng tôn cố tình đè thấp giọng nói.
Đương nhiên mấy chữ thái tử phi này cũng là hắn ta vui mừng nói ra để dỗ Ôn Uyển mà thôi.
Với xuất thân của Ôn Uyển đương nhiên là không có tư cách làm thái tử phi của hắn tal
Ôn Uyển nghe vậy, trên gương mặt đều là vui cười, chỉ là rất nhanh nàng ta đã cúi đầu xuống: "Thiếp thân xuất thân thấp hèn, không dám nghĩ đến chức vị thái tử phi. Chỉ hy vọng sau khi đại hoàng tôn cưới chính phi cũng đừng quên thiếp thân và nhi tử của chúng ta là được!"
"Sao có thể? Cưới nàng ta chỉ là kế sách tạm thời. Nhi tử của chúng ta là trưởng tử của bổn hoàng tôn, tương lai chờ bổn hoàng tôn kế vị thì sẽ lập nó làm thái tử!" Lời nói này là lời nói thật lòng của đại hoàng tôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận