Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 974: Nó Không Nghe Hiểu Tiếng Người

Chương 974: Nó Không Nghe Hiểu Tiếng NgườiChương 974: Nó Không Nghe Hiểu Tiếng Người
Bóng dáng nhỏ xinh màu đen nhìn bầu trời đen nhánh, tâng mây che khuất ánh trăng, ngôi sao hỗn loạn rải rác trên bầu trời đêm, tâng mây giăng kín, bốn phía là một mảnh đen nhánh, làm người ta không thấy rõ con đường phía trước.
Không, con đường phía trước là có thể thấy rõI
Tất cả đều được nàng ta nắm giữ.
Nạp Lan Cẩn Niên lập tức sẽ xử lý Quách gia.
Đương nhiên Quách gia sẽ tạo phản, hơn nữa Quách gia còn cấu kết với Hoài Nam vương, đến lúc đó Hoài Nam vương sẽ dựng lá cờ bình định lên tạo phản.
Cẩn Vương cũng sẽ bởi vì Hoàng Thượng Nạp Lan quốc và Thái Hậu loạn luân mà bị liên lụy, không còn chút uy tín nào trong triều đình!
Như vậy Nạp Lan quốc sẽ rơi vào cảnh họa trong giặc ngoài, đúng là thời cơ tốt để thu dọn!
Chỉ cần thống nhất Nạp Lan quốc, mục tiêu thống nhất thiên hạ của chủ tử sẽ tiến gân thêm một bước dài!
Chẳng qua Tuệ An quận chúa là một chuyển cơ, nàng vô cùng thần kỳ, mang theo nồng đậm sinh cơ.
Nạp Lan Cẩn Niên chân đạp thất tinh, có thể quản binh tướng trong thiên hạ, hắn là tướng tỉnh trời sinh, mệnh đế vương trời sinh.
Vốn tưởng rằng sau khi hắn trúng độc, vận mệnh của Nạp Lan quốc đã thay đổi...
Không nghĩ tới lại xuất hiện một Tuệ An quận chúa.
Hai người hợp bích, xoay chuyển can khôn, làm một mảnh sao trời trở nên khó bề phân biệt.
Người có mệnh cách như Tuệ An quận chúa nên để cho bọn họ sử dụng mới đúng.
Hồn này, nàng ta muốn!
Nạp Lan Cẩn Niên ra cung trở lại Cẩn Vương phủ, hắn cũng không có giống như ngày thường, lập tức trèo tường di xem người nào đó.
Hắn nói với Lâm Phong: "Bảo Diệp Vũ đến gặp bổn vương. Bảo người đón Ôn Hậu trở về."
"Vâng!"
Sau khi Lâm Phong rời đi, Nạp Lan Cẩn Niên lại cầm cây sáo ra thổi.
Giờ phút này Tiểu Hắc đang ngồi trên một án thư, một móng vuốt chấm chấm vào chữ "Tiểu" trên một tờ giấy, sau đó nhìn Tiểu Ngốc dùng tiếng ưng hỏi nó: "Chữ này là chữ gì?"
Trên tờ giấy này có mười một chữ, là tiểu, đại, hắc, bạch, hôi, ngốc, tỷ, chủ, người, nam, nữ.
Đây là nó nhờ tiểu tỷ tỷ viết ra, tiện cho nó dạy Tiểu Ngốc.
Tiểu Ngốc nhìn Tiểu Hắc với vẻ mặt mờ mịt, lắc lắc đầu!
Tiểu Hắc đầy vạch đen: "StupidI"
Nó đều đã bắt đầu học tiếng Anh với tiểu tỷ tỷ, mấy ngày nay Tiểu Ngốc học mười chữ, nó kêu từ này một trăm lần, nó thế mà lại ngay cả họ của mình cũng không biết!
Ngu muốn chết!
Tiểu Ngốc cúi đầu. "Tiếp tục học! Tối nay không nhớ thì ngày mai đừng ăn cơm!"
Tiểu Ngốc nhìn nó, trong mắt chứa đầy nước mắt!
Nó nhìn thoáng qua Ôn Noãn đang dựa vào bàn múa bút thành văn ở cách đó không xa, có điểm hoài nghi nhân sinh:
Thời buổi này, vì sao làm một con chim ưng cũng khó khăn như vậy?
Nó cũng không phải con người thông minhl
Tiểu Hắc gõ một chân lên đầu nhỏ của nó:
"Đọc theo ta, tiểu! Đại!"
"Tiểu, đại."
Ngay lúc Tiểu Hắc bị sự ngu ngốc của Tiểu Ngốc làm tức giận đến dậm chân, Tiểu Hắc nghe được tiếng sáo.
Tiểu Hắc trừng mắt nhìn Tiểu Ngốc một cái: "Chăm chỉ học nhớ một chút, chờ chút nữa ta hỏi ngươi, quên một chữ thì một ngày không được ăn cơml"
Tiểu Hắc nói rồi vội vàng bay đi.
Tiểu Ngốc ghé vào trên tờ giấy trắng, hai chân chim nhỏ nắm chặt tờ giấy kia, nước mắt lưng tròng.
Ôn Noãn đang chuẩn bị kế hoạch bắt đầu đặc huấn nữ binh ngày mai.
Vạn Quân truyền tin trở về, nàng đã chọn ra một trăm người, có thể tiến hành đặc huấn với cường độ lớn hơn nữa.
Ngày mai nàng bắt đầu đi quân doanh đặc huấn cho bọn họ.
Khóe mắt của Ôn Noãn thoáng nhìn thấy Tiểu Hắc bay đi, nàng quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Ngốc trên bàn tròn cách đó không xa.
Thấy nó ôm giấy trắng, đôi mắt ngấn lệ.
Ôn Noãn nghĩ, ừm, cái này tuyệt đối không phải bởi vì đau khổi
Có một câu là nói như thế nào?
Vì cái gì trong mắt ta chứa đầy nước mắt?
Bởi vì ta yêu con chữ này yêu đến sâu sắc!
Đúng, không sai, chính là như vậy!
Ôn Noãn cổ vũ nói với Tiểu Ngốc: "Tiểu Ngốc, chăm chỉ học tập, mỗi ngày hướng về phía trước!"
Tiểu Ngốc: "?2??"
Xin lỗi, nó nghe không hiểu tiếng người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận