Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 977: Đặc Huấn

Chương 977: Đặc HuấnChương 977: Đặc Huấn
Nạp Lan Cẩn Niên cười véo cái mũi của nàng.
Tiểu nha đầu quá xấu rồi!
Biết rõ hoàng huynh thích nhất cũng là bạc.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua mặt trời: "Không còn sớm nữa, thời kỳ đặc thù, phải nghỉ ngơi tốt một chút! Còn nữa, không phải ngày mai muội muốn đi quân doanh sao? Nói phương pháp huấn luyện cho Vạn Quân, bảo nàng huấn luyện bọn họ là được, muội đừng vận động quá mạnh, biết không? Không tốt cho sức khỏe! Đi ngủ sớm một chút dil Ta đi đây."
Hắn còn phải đi địa lao một chuyến.
Nạp Lan Cẩn Niên nghĩ đến lời nói của người ở trong địa lao, nheo lại mắt, chắc là Ôn Hâu mắc mưu của người khác.
May mắn từ trước đến nay tiểu nha đầu đều không hỏi chuyện triều chính, nàng không hỏi, hắn cũng không nói, tránh cho nàng lo lắng.
Nhưng mà ở trong quan trường đều là ngươi lừa ta gạt, ai cũng phải chịu thiệt, ngã một cái mới có thể trưởng thành.
Đối với Ôn Hậu mà nói, chuyện này chưa chắc đã là chuyện xấu!
Ôn Noãn cũng không biết trong lòng người nào đó đang nghĩ cái gì, nàng ngoan ngoãn gật đầu: "Được!"
Mặt ngoài đồng ý, nhưng trong lòng lại nghĩ ngày mai nàng đi luyện binh, sao có thể không vận động mạnh được!
Ngày hôm sau.
Chuyện Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử đánh nhau ở cửa cung nhanh chóng lan truyền khắp con phố ngõ hẻm, dù sao ở cửa cung nhiều người lắm miệng.
Một truyền mười, mười truyền trăm, chuyện trong ngự thư phòng của Hoàng Thượng cất chứa tranh vẽ Thái Hậu nhanh chóng bị rất nhiều người biết.
Đáng lẽ Hoàng Thượng cất chứa tranh vẽ Thái Hậu cũng không có gì.
Nhưng mà Thái Hậu không phải là mẹ đẻ của Hoàng Thượng!
Hơn nữa Thái Hậu còn vô cùng trẻ tuổi và xinh đẹp, tất cả phi tân trong hậu cung không có một ai có thể so sánh với bà ấy.
Ngày thường Hoàng Thượng lại thường xuyên đến chỗ của Thái Hậu.
Hoàng Thượng lại sủng ái Cẩn Vương như vậy, thậm chí còn hơn các hoàng tử khác!
Những chuyện này cộng dồn lại, mọi chuyện lập tức trở nên sâu xa hơn!
Không thể không khiến người ta suy nghĩ nhiều!
Có rất nhiều người trong giới quý tộc và bá tánh ở kinh thành thảo luận lời đồn này.
Chỉ là không bao gôm mấy nhà đóng cửa từ chối tiếp khách, dù sao bọn họ sợ bị trở thành người rải rác lời đồn.
Mặc dù sức khỏe của Hoàng Thượng chưa khỏi hẳn, nhưng hôm nay ông đã bắt đầu lâm triều.
Sau khi các trọng thần hạ triều thì đều đơn độc hành động, mỗi người đi một đường.
Không khí rất quái dị! Chỉ có Ôn Gia Thụy và Hộ Bộ thượng thư bi Hoàng Thượng giữ lại dò hỏi về việc cây trồng vụ hè.
Mà sáng sớm ngày hôm nay, Ôn Noãn cũng đã đi tới quân doanh.
Các nữ binh đang làm các loại huấn luyện ở trên sân huấn luyện, thời gian mười ngày không dài, nhưng đã làm các nàng thoát thai hoán cốt!
Qua đợt này, các nàng cũng chậm rãi cảm nhận được sự thay đổi của mình so với trước kia.
Vạn Quân nộp một phần danh sách cho Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa, đây là những người được chọn dựa vào tình hình rèn luyện trong mười ngày qua."
Ôn Noãn nhận lấy, lật xem một tờ lại một tờ, bên trên ghi chép lại tương đối kỹ càng tỉ mỉ về tư liệu của mỗi người.
Từ độ tuổi, quê quán, đến điểm mạnh và khuyết điểm của mỗi người, thậm chí còn ghi chép lại bọn họ thích ăn hay không thích ăn cái gì.
Sau khi Ôn Noãn xem xong, nàng trả lại danh sách cho Vạn Quân: "Bảo những người này quay về sân đặc huấn bắt đầu tiếp thu đặc huấn."
"Vâng!"
Vạn Quân nhận danh sách.
Lần này nàng tổng cộng lựa chọn một trăm người trong số năm vạn người làm đặc huấn.
Có thể nói là trăm dặm mới tìm được một cũng không phải là nói quái!
Vạn Quân đi đến trước mặt năm vạn binh lính: "Phía dưới gọi đến tên người nào thì người đó bước ra khỏi hàng!"
"Dương Tiểu Ni, ..." Vạn Quân lớn tiếng gọi tên một trăm người, các nàng đều theo thứ tự bước ra khỏi hàng.
Vạn Quân nói với một trăm người này: "Các ngươi đến sân đặc huấn gặp Tuệ An quận chúa."
Trong một trăm nữ binh này có một người là nữ binh cùng đi sứ Đông Lăng quốc ngày đó, chẳng qua lúc đó nàng ta không có cơ hội lên đài, bởi vì nàng ta chính là người có thực lực yếu nhất, đó chính là Dương Tiểu Ni.
Lúc này nàng ta nhịn không được mà hỏi: "Vạn phó tướng, xin hỏi vì sao chúng tôi phải đi gặp Tuệ An quận chúa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận